Chàng Rể Phế Vật

Chương 42: Cậu lê!!





“Yến Kinh?” Vẻ mặt Lê Kim Huyên hoảng hốt, thân thể thanh tú khẽ run lên.

Sự giao thiệp của Lê Kim Huyên và Yến Kinh, ngoài Yến Kinh Lê Gia, thì không còn.

Trần Xuân Độ đang ngồi trên ghế văn phòng, một ánh mắt sâu thẳm mà người khác khó phát hiện lóe lên trong đôi mắt bình tĩnh của anh ta...

“Tôi biết rồi.” Lê Kim Huyên ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng không thể nào bình tĩnh được, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ đấu tranh.

Bản thân, có nên đi không?

Đọc FULL bộ truyện.

“Huyên à, đây là một Hồng Môn Yến, đừng đi.” Tô Hiểu Vân nhíu mày, cô ta lờ mờ cảm thấy, Yến Kinh Lê Gia tổ chức yến tiệc này ở thành phố T, là nhắm vào Lê Kim Huyên.

“Tôi có nên đi không?” Lê Kim Huyên đột nhiên hỏi Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ bỡ ngỡ, lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên anh ta không ngờ Lê Kim Huyên lại đột nhiên hỏi mình, suy nghĩ một chút rồi nói: "Đi và không đi, có gì khác nhau sao?"

Điều gì phải đến thì đến, không thể tránh khỏi.

"Ừm," Chiếc cằm thanh tú của Lê Kim Huyên gật gật, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ dứt khoát, kiên quyết nói: "Đi."

…………

Đúng lúc này, tại thành phố T, một chiếc BMW màu đen đang phóng nhanh trên đường, có rất nhiều xe màu đen vây quanh chiếc BMW, trên xe có rất nhiều người mặc đồ đen, tất cả đều là xe hộ tống chiếc xe BMW.

Khó có thể tưởng tượng, rốt cuộc là nhân vật nào, có thể ở thành phố T, có một lượng lớn xe hộ tống đến vậy, ngay cả một số nhân vật lớn trong tòa thị chính, cũng không có năng lực và tư cách này.

Trong chiếc xe BMW, một thanh niên tuấn tú ngồi trong không gian nội thất đã được sửa sang lại vô cùng sang trọng, điếu xì gà Cu Ba trên tay từ từ bốc cháy, trong xe có một mùi thơm lạ từ từ bay qua.


Ở bên cạnh, một người đàn ông cung kính mở sâm banh cho người thanh niên, sâm banh từ từ rót vào ly, người đàn ông không dám sơ suất, mỗi một động tác, đều vô cùng thận trọng.

Thật khó có thể tưởng tượng, người đàn ông như một con hổ dữ tợn ở nước ngoài, vào lúc này, lại ngoan hiền như một con mèo trước mặt người thanh niên kia...

Người đàn ông này, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên chắc chắn nhận ra, đó là Đào Trường Thanh muốn ám hại họ!

Chỉ là bây giờ, Tư sản Vân Hạo đã hoàn toàn sụp đổ, Đào Trường Thanh mất đi người chống lưng lớn nhất, muốn báo thù, cũng chỉ có thể dựa vào người thanh niên trước mặt.

"Thật thú vị... Thật thú vị..." Sau khi cải tạo, nội thất chiếc xe cực kỳ xa hoa, hương liệu đốt lên, mùi hương xen lẫn mùi xì gà Cuba khiến người ta không khỏi say đắm.

Người thanh niên đột nhiên lên tiếng, trong đôi mắt bình tĩnh hiện lên sự hứng thú.

“Đào Trường Thanh, anh nói mấy tháng trước Lê Kim Huyên, đã đính hôn với một người đàn ông, người đàn ông đó, là một kẻ vô dụng?” Người thanh niên nói đầy ẩn ý.

"Đúng vậy," Đào Trường Thanh gật đầu, "Ba tháng trước, nhà họ Lê thông báo Lê Kim Huyên đã kết hôn với một người đàn ông, nhưng họ không tổ chức hôn lễ, ngay cả giới truyền thông tích cực săn lùng, cũng không có bất kì manh mối gì về vị hôn phu kia."

"Cho đến trước đây, tôi đã có vài lần đàm phán với vị hôn phu của cô ta, nhưng đối với thân phận của anh ta, tôi vẫn không chắc chắn."

Đào Trường Thanh chậm rãi nói, trên mặt lộ ra ý cười, nhưng ở sâu trong mắt, là một sự bình tĩnh.

“Làm tốt lắm, Đào Trường Thanh, anh cứ yên tâm, khi tôi thu phục được người phụ nữ đó, lúc đó, mọi điều kiện của anh, tôi đều có thể đáp ứng.” Khóe miệng thanh niên khẽ nhếch lên, giọng điệu trở nên kiêu ngạo.

“Cảm ơn Cậu Lê.” Đào Trường Thanh nở nụ cười sâu.

“Không cần cám ơn, tôi từ Yến Kinh tới đây, chính là để thu phục cô ta.” Người thanh niên thản nhiên nói.

"Tôi biết Lê Kim Huyên, cô ta tính tình không tốt."

Thanh niên dáng vẻ điềm đạm, phụ nữ tính tình xấu, anh ta gặp rất nhiều, những người đó giả bộ ngây thơ, lạnh lùng trước mặt anh ta, cuối cùng cũng bị anh ta xé bỏ vẻ ngoài đạo đức giả, lộ ra bản chất dâm đãng trong lòng.

Thân phận của anh ta, khiến quá nhiều cô gái muốn vây bám anh ta, dù có hi sinh thân thể, cũng phải leo lên giường của anh ta.

Hoa khôi học đường, nữ thần tổng tài, con gái nhà giàu, anh ta từng gặp đủ loại phụ nữ, trong mắt anh ta, những người phụ nữ này, chỉ giống như đồ chơi trong tay.

Cho dù người phụ nữ của tập đoàn Lê Thị cũng vậy.

“Ngựa hoang, không phải nên bị chinh phục sao?” Người thanh niên cười nhạt nói, Đào Trường Thanh bên cạnh nhìn chằm chằm người thanh niên hồi lâu, khóe miệng cũng nhếch lên biểu thị một hàm ý sâu xa.

Đúng vậy, cho dù thân phận của người đàn ông đó có đáng sợ thế nào đi chăng nữa, Lê Kim Huyên, dù sao cũng sẽ là người của nhà họ Lê, chuyện của nhà họ Lê, anh ta có tư cách gì mà can thiệp?

Đào Trường Thanh nhìn thanh niên trước mặt, không dám khinh thường, bởi vì anh ta... đến từ Yến Kinh!

Anh ta gọi người thanh niên là Cậu Lê, chính là vì, Cậu Lê đến thành phố T, là vì tập đoàn Lê Thị!

“Cậu Lê, vậy tôi chúc anh mã đáo thành công trước.” Đào Trường Thanh cười nhẹ nâng cốc.

“Sau khi xong việc, tôi có thể làm cho Tư sản Vân Hạo sống lại.” Thanh niên cùng nhau nâng cốc, nhấp một ngụm sâm panh, với vẻ mặt bình thản… như thể anh ta đã nhìn thấy kết quả.

Người phụ nữ đó, nghe nói nhan sắc cô ta không tệ, có thể chơi được một khoảng thời gian.

…………

Trần Xuân Độ đứng ở cửa văn phòng, vẻ mặt xấu hổ, trên mặt có hình bàn tay đỏ bừng, hơn một giờ trước anh ta đã bị Lê Kim Huyên tát một cái.

Bởi vì sau khi Lê Kim Huyên định thần, cô phát hiện Trần Xuân Độ đang hút thuốc trong phòng làm việc của cô một cách vô ý thức, quả thực không xem giới hạn của cô ra gì.

Kết quả là, Trần Xuân Độ bị đuổi ra ngoài.

Chỉ là Trần Xuân Độ không quan tâm đến cái tát của Lê Kim Huyên tàn nhẫn như thế nào, thản nhiên đứng ở cửa, khiến cho không ít đồng nghiệp đi ngang, đều thấy kỳ quái.

Một lúc sau, cửa phòng làm việc từ từ mở ra, một mỹ nữ bước ra khỏi phòng làm việc, Trần Xuân Độ khẽ nhìn, khóe miệng hiện lên một nụ cười tự mãn.


“Chị Tô, thế nào rồi?” Trần Xuân Độ hỏi.

"Trong đó bàn chút chuyện của công ty thôi, gần đây công ty chúng ta không có việc gì, cho nên tôi tương đối rảnh rỗi." Tô Hiểu Vân mở miệng nói, "Tối nay, anh định như thế nào?"

“Còn có thể làm gì nữa, vợ tôi đi dự tiệc, tôi đương nhiên sẽ đi theo.” Trần Xuân Độ bỡ ngỡ nói.

“Đi theo?” Tô Hiểu Vân nở nụ cười, “Không dẫn theo tôi à?

"Cô đi theo làm gì? Chuyện này càng ít người càng tốt." Trần Xuân Độ lắc đầu.

Tô Hiểu Vân ngước đôi mắt đẹp gợi cảm, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ đầy ẩn ý, "Tại sao càng ít người càng tốt, tôi nghe nói địa điểm tổ chức bữa tiệc, bên đó nhà vệ sinh rất lớn, có thể chứa được hai người…

Ánh mắt của Trần Xuân Độ và Tô Hiểu Vân chạm nhau.

Tô Hiểu Vân một chân bước tới, đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, sát vào người Trần Xuân Độ, thậm chí Trần Xuân Độ còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người cô ta, điều này khiến trái tim đang bình thường của Trần Xuân Độ, đột nhiên đập nhanh hơn.

Trần Xuân Độ cúi đầu, Tô Tiểu Vân đang ngẩng đầu nhìn anh ta, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ kia... nụ cười mê hoặc trên khóe miệng, thật khó khiến người ta từ chối!

Lời nói của Tô Hiểu Vân quá rõ ràng, hầu như bất cứ người đàn ông trưởng thành, đều có thể hiểu được hàm ý của cô ta trong vài giây, không có một chút che giấu!

Tô Hiểu Vân vốn có dung mạo xinh đẹp, giờ phút này lại còn hành động khiêu gợi như vậy, nếu không phải Trần Xuấn Độ gặp qua nhiều người phụ nữ, nói không chừng đã chịu không nổi!

Trần Xuân Độ nuốt nước miếng, vì Lê Kim Huyên, anh ta đã cai sắc từ rất lâu, mà Tô Hiểu Vân hoàn toàn khơi dậy ngọn lửa trong người anh ta.

"Bùm-"

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên mở sầm, một bóng người xinh đẹp xuất hiện ở cửa với ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí.

Cũng ngay lúc này, Tô Hiểu Vân đột nhiên hét lên "Á" và ngã ra sau.

Trần Xuân Độ nhanh tay lẹ mắt, đưa tay ra ôm lấy vòng eo thon thả của Tô Hiểu Vân, nhẹ nhàng đón lấy, khiến trái tim Trần Xuân Độ rung động.

Đột nhiên, Trần Xuân Độ thấy lạnh sống lưng, đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên nhìn thấy nơi đặt tay của Trần Xuân Độ, đột nhiên băng giá, đằng đằng sát khí!

Trần Xuân Độ ngẩn người... vợ mình, rõ ràng là đang tức giận!

Trần Xuân Độ vội vàng buông tay ra, nhìn Lê Kim Huyên nở nụ cười nịnh nọt, "Lê tổng, em nghe anh giải thích..."

“Anh không cần giải thích gì cả, đồ lưu manh!” Lê Kim Huyên lạnh lùng ngắt lời anh, lôi Tô Hiểu Vân vào phòng làm việc, sau đó dùng lực đóng cửa lại!

Một tiếng rầm lớn, ở ngoài phòng, chỉ còn Trần Xuân Độ khuôn mặt ngơ ngác, rất lâu cũng không có chút phản ứng…

Chết tiệt, rõ ràng là Tô Hiểu Vân cám dỗ anh ta trước, và anh ta vẫn chưa làm gì cả, kết quả là anh ta vô duyên vô cớ gánh cái tội này…

Vẻ mặt của Trần Xuân Độ đờ đẫn, thật quá bất công, tự nhiên lại bị gánh tội, Tô Hiểu Vân không bị sao cả, xem ra Lê Kim Huyên đang bảo vệ cô ta!

…………

Khi mặt trời lặn, bầu trời dần tối sầm lại, khi màn đêm buông xuống, thành phố T sầm uất phồn hoa này được khoác lên mình tấm áo neon, đèn neon đủ màu nhấp nháy, xe cộ phóng nhanh trên đường.

Trong biệt thự, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế sô pha, một hồi lâu, Lê Kim Huyên mới từ lầu hai bước xuống, mặc một chiếc đầm màu bạc, đi tới trước mặt Trần Xuân Độ.

Ánh mắt của Trần Xuân Độ lướt qua chiếc đầm, chiếc đầm rất đẹp, chiếc đầm màu bạc toát lên vẻ lấp lánh dưới ánh đèn.

Đôi giày cao gót màu xanh của chủ tịch nữ thần càng thêm tinh xảo và quyến rũ ~

“Anh ở nhà, đợi tôi về.” Lê Kim Huyên nhỏ nhẹ nói.

"Lê tổng, em đến bữa tiệc, nhất định sẽ phải uống rượu, nếu em uống quá chén, không bắt được xe thì làm sao?” Trần Xuân Độ đột nhiên hỏi.


Lê Kim Huyên ngơ ngác một lúc, cô nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, nghĩ kỹ, thì cũng đúng.

“Lý tổng, để anh đưa em qua đó, anh có thể làm tài xế cho em.” Trần Xuân Độ nhân cơ hội nói tiếp.

Lê Kim Huyên sắc mặt lạnh lùng nói: "Không cần, Tô Loan Loan sẽ lái xe cho tôi.”

“Chiều nay Tô Loan Loan đã đi ra ngoài, nói là đi mua vũ khí phòng thân của vệ sĩ, nhưng đến bây giờ vẫn chưa về.” Trần Xuân Độ giải thích.

“Anh… được rồi.” Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ một lúc, cuối cùng gật đầu, lạnh lùng nói: “Ừ, đi thôi.”

“Này, được rồi, Lê tổng, em coi chừng bậc thang.” Trần Xuân Độ cười ngả người về phía trước.

“Cút xa chút.” Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên trừng lên, tràn đầy tức giận.

…………

Vào ban đêm, một chiếc BMW màu đen, xung quanh là vài chiếc xe hơi sang trọng, chậm rãi dừng lại trước cửa khách sạn năm sao sang trọng.

Một nam thanh niên bước xuống ô tô, bước đến trước cửa khách sạn.

Hai vệ sĩ ở cửa khách sạn cung kính nói: "Cậu Tần."

Cậu Tần là con trai của một ông chủ của một công ty niêm yết ở thành phố T, và là phú nhị đại của một người giàu có tiếng ở thành phố T, Anh ta thường ăn chơi cờ bạc gái gú, thường thấy bóng dáng anh ta trong khách sạn.

Hai tên vệ sĩ này, nhìn thấy anh ta làm sao dám vô lễ.

Nhưng không ngờ, vị Cậu Tần này mất đi vẻ kiêu ngạo và độc đoán thường ngày, hôm nay thần sắc vô cùng dị thường, đi tới chiếc BMW phía sau xe, mở cửa.

“Cậu Lê, xin mời.” Cậu Tần cung kính mở cửa xe nói, làm cho hai người vệ sĩ biến sắc, kinh hãi!

Không những thế, ở các xe sang khác, bước xuống đều là nhiều cậu chủ, tất cả đều là tế hệ thứ hai giàu có nổi tiếng ở thành phố T, lai lịch của người sau dữ dội hơn người trước!

Hai người vệ sĩ trong lòng run lên khi nhìn thấy những thế hệ thứ hai giàu có này.

Có rất nhiều cậu ấm ở đây, muốn làm gì đây?

Ngày thường, nhiều nhất ba bốn vị, hôm nay, e là một phần ba của thành phố T đều có mặt?

Hai vệ sĩ này, chỉ biết hôm nay sẽ tổ chức đại tiệc ở đây, nhưng chưa bao giờ thấy nhiều người như vậy?

Không chỉ vậy, những cậu chủ đó, lần lượt đi về phía chiếc BMW màu đen.

Bọn họ muốn làm gì?

Các cậu chủ này, bước tới bên chiếc BMW, và kính cẩn nói: "Cậu Lê, chào mừng đến với thành phố T!"

Mọi người đồng thanh lên tiếng, khiến nhịp tim của hai tên vệ sĩ càng tăng nhanh, rốt cuộc…là nhân vật nào, lại đủ khiến những vị cậu chủ này đích thân tới đón tiếp?





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện