Xuyên Qua 70 Đoàn Sủng Mang Theo Hệ Thống Phất Nhanh

Chương 19: 19: Kiếm Tiền 2




Chưa đợi cô đứng lên, ông già ở cửa lại tới nữa.

Ông già nói nhỏ với cô: "Có người tìm cô, không có ác ý, đi theo tôi đi."Lý Văn Kiều biết cá lớn cắn câu rồi.


Dù sao cô đã uống thuốc tăng lực và thuốc cường thân kiện thể xong, mấy người đàn ông trưởng thành cũng không đánh lại cô.

Hơn nữa cô còn có không gian mà, nếu thật sự không địch nổi thì chạy thôi.

Lý Văn Kiều đi theo ông già.Ông già đưa cô đi vòng vèo tới một cái tiểu viện."Xin chào, tôi tên là Trần Hổ, là quản lý nơi này, nghe nói đồng chí cô hôm nay đã bán ra gạo trắng và bột mì thượng đẳng ở chợ đêm, nói vậy chắc cô cũng hiểu vì sao mà tôi cho người đưa cô đến đây." Trần Hổ cười tủm tỉm đưa cho Lý Văn Kiều một chén nước, người cũng như tên, một người nham hiểm cường tráng."Tôi sẽ không uống nước đâu, còn về chuyện anh nhắc tới, chỗ tôi vẫn còn đó, hơn nữa số lượng cũng không ít." Lý Văn Kiều sờ sờ cái chén, trầm giọng nói.Trần Hổ nghe vậy, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên: "Không biết đồng chí cô còn thứ gì tốt không, chỉ cần thứ đó đủ tốt thì có thể thương lượng giá cả được hết.""Gạo ba nghìn cân, tôi có thể để cho anh với giá sáu hào một cân, bột mì năm nghìn cân, bốn hào một cân, nếu có thể chấp nhận cái giá này, chín giờ tối ở ngôi miếu đổ nát ở thành Đông, một tay giao tiền một tay giao hàng."Trần Hổ suy nghĩ một lát: "Giá cả à, tuy rằng đắt một chút nhưng cũng có thể chấp nhận, nhưng mà có thể dùng vàng thỏi để trả không?"Lý Văn Kiều gật đầu: "Có thể, đồ cổ cũng được."Sau khi thương lượng xong, ông già đưa Lý Văn Kiều ra ngoài.

Cảm giác có người theo dõi, Lý Văn Kiều linh hoạt quẹo trái quẹo phải rồi tiến vào một nhà vệ sinh công cộng, sau khi vào nhà vệ sinh thì vào trong không gian đổi quần áo khác ra ngoài.Chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi mặc một chiếc váy liền áo màu xanh đậm và mang một đôi giày da màu đen nhỏ đi ra khỏi nhà vệ sinh.Người theo dõi Lý Văn Kiều, đợi ở bên ngoài nhà vệ sinh một lúc lâu cũng không thấy người con gái mang khăn trùm đầu kia đi ra.Sau khi nhìn thấy người kia rời đi, Lý Văn Kiều nhanh chóng sờ lên trái tim đang đập bình bịch, thở phào một hơi, dù sao xong lần giao dịch này cô cũng đã đi xuống nông thôn, cho dù Trần Hổ có phát hiện chỗ nào không đúng thì cũng không tìm thấy cô.Hai ngày nay Lý Văn Kiêu đều bận việc ở trong không gian, phải chuẩn bị lương thực cho lời hẹn với Trần Hổ, làm ruộng nhiều đến mức này, cô cảm thấy mình đã sắp trở thành một cao thủ cày cấy rồi.


Lúc này cô còn quét qua một vấn đề và nhận được năm đồng vấn đáp.Mà người nhà họ Lý cũng không rảnh quan tâm Lý Văn Kiều, tất cả còn đang bận rộn chuẩn bị đồ đạc cho cô xuống nông thôn.

Hoàng Tiểu Cầm đã chuẩn bị hai chiếc chăn bông và một ít đồ đạc gì đó để gửi đến thị trấn cảng Cửu Gia trước tiên, đến lúc đó Lý Văn Kiều chỉ cần đến bưu cục lấy là được.Tám giờ tối, bầu trời đêm đã có đầy sao, trăng tròn đã treo cao trên không trung.


Mọi người đều đã tiến vào trong mộng đẹp, thế giới loài người chỉ còn một sự yên tĩnh, chỉ có tiếng ếch và côn trùng kêu vang, còn có một ít tiếng chó sủa thỉnh thoảng vang lên.Lý Văn Kiều thừa dịp người nhà họ Lý ngủ xong, cô đi tới ngôi miếu đổ nát ngồi xổm từ sớm, cô đặt hết lương thực trong ngôi miếu đổ nát, nhìn thấy tượng thần bụi bặm trong miếu, Lý Văn Kiều đã chết một lần rồi vẫn hơi sợ hãi, cho nên cô đặt hết đồ đạc xuống xong rồi là lập tức chui vào trong không gian, thay quần áo và hóa trang xong, chờ đám người Trần Hổ đến đây."Bruhhh." Lý Văn Kiều nghe được tiếng phanh lại của xe tải là biết đã đến giờ, cô lập tức ra khỏi không gian."Mấy anh em của tôi nói không muốn lộ mặt, lần trước là tôi đã bàn bạc về giao dịch, cho nên cũng là tôi đến hoàn thành lần giao dịch này với anh." Lý Văn Kiều đè thấp giọng nói với Trần Hổ."Được, đã hiểu đã hiểu, chỗ này là một thùng đồ cổ và một ngàn bốn trăm đồng." Trần Hổ vỗ vỗ cái thùng trong tay."Anh tới kiểm tra đi." Lý Văn Kiều lùi ra một bước để cho Trần Hổ đi qua kiểm tra.Trần Hổ và các anh em của anh ta đến nhìn cẩn thận một lúc, không phát hiện ra đá nhỏ, bỏ thóc hay gạo tẻ linh tinh gì trộn lẫn vào trong, đều là gạo trắng thượng đẳng và bột mì thượng đẳng hàng thật giá thật.Sau khi kiểm tra thấy không có vấn đề gì, Lý Văn Kiều cầm lấy thùng đựng đồ cũ và thùng đựng tiền, trực tiếp đi ra ngôi miếu đổ nát rồi vào không gian.Lý Văn Kiều ở trong không gian xem xét, trong thùng đồ cổ là hai thỏi vàng, một bộ trang sức hồng ngọc, một cái nhẫn kim cương, còn có mấy cái tranh chữ.

Lý Văn Kiều không có hiểu biết gì về tranh chữ, cô mở ra nhìn xem rồi cuộn bức tranh chữ lại.Cô đếm tiền xong lại đặt thùng ở phòng đồ đạc linh tinh, xoay người đi vào phòng đặt hệ thống, không hề phát hiện xảy ra cái gì mới mẻ hay là vấn đề mới nào, Lý Văn Kiều thất vọng rời khỏi phòng, tiếp tục đi làm ruộng.Lúc hai giờ sáng, sau khi xác nhận mấy người Trần Hổ đã đi về rồi, Lý Văn Kiều đổi quần áo ở trong không gian xong lại bước nhanh trở về nhà.Còn một ngày nữa Lý Văn Kiều sẽ xuống nông thôn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện