Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1970: Sinh mạng yếu ớt



Bọn họ căn bản không nghĩ đến, các Thần Vương sẽ ăn ý xông lên như thế. Thậm chí còn nhét Lạc Thiên Thần Kiếm vào trong tay hắn.

Quả thực là hồ đồ. Lẽ nào bọn họ không biết thời gian quý giá sao? Làm không tốt chậm một bước, Lạc Thiên Thần Kiếm sẽ bị Kinh Thiên Nhất Kiếm chém thành mảnh nhỏ.

- Gia chủ, chúng ta đi. Nhất định sẽ bảo vệ tốt Lạc Thiên Thần Kiếm. . .

Thần Vương hàng chữ Khiếu nào đó quay đầu lại, mang theo vẻ kiên định, tươi cười nhìn vị gia chủ, hậu bối của hắn. Sau đó hắn phóng lên cao, nghênh đón Kinh Thiên Nhất Kiếm. Các Thần Vương khác cũng như vậy. Sau đó bọn họ dưới bạch quang Kinh Thiên Nhất Kiếm biến thành khí thể, vĩnh viễn biến mất ở trên đời.

- A. . .

Độc Cô Chiến Huyền điên cuồng hét lên. Từ trước đến nay hắn vẫn luôn bình tĩnh. Nhưng vào giờ phút này hắn cũng trở nên điên cuồng. Nhưng hắn bất lực. Hắn chỉ có thể dẫn theo các chiến sĩ Độc Cô gia liều chết, mang theo Lạc Thiên Thần Kiếm rời khỏi hiện trường, thoát khỏi phạm vi Kinh Thiên Nhất Kiếm có thể đánh xuống.

- Độc Cô Chiến Huyền, đừng mong có thể rời đi. . .

Một vị Thần Hoàng đột nhiên chạy tới. Đó là một trong hai vị Thần Hoàng Thánh Thần Đô.

- Đi tìm chết cho ta. . .

Lúc này Độc Cô Chiến Huyền đang ở trạng thái phát cuồng, trực tiếp chém ra Lạc Thiên Thần Kiếm. Người và kiếm hợp làm một thể. Trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn cũng tiến bước nhanh chóng. Hắn đã không còn ở tình trạng mới vào Thần Hoàng nữa. Mặc dù hiện tại hắn bị thương, loại Thần Hoàng mà Đoạn Thiên Nguyên Giới dùng hết phương pháp bồi dưỡng ra cũng không thể so sánh được. Một kiếm chém xuống, một cánh tay của người này đã bị chém xuống.

- A. . .

Ở phía sau Độc Cô Chiến Huyền , Độc Cô Chiến Phong và một vị Thần Hoàng thế hệ trước cũng ra tay. Vị Thần Hoàng Thánh Thần Đô này trực tiếp bị đánh thành thịt nát. Thần Hoàng, ở trong tay ba vị Thần Hoàng Độc Cô gia đang nổi giận chỉ có thể bị giết chết trong nháy mắt.

Nhưng trong nháy mắt cũng không phải là thực sự giết chết.

Ba người Độc Cô Chiến Huyền vẫn bị hắn cản trở một chút. Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự quá nhanh. Phạm vi cũng quá rộng, phá vỡ tấm lá chắn do các Thần Vương dùng tính mạng tạo ra. Độc Cô Chiến Huyền nắm Lạc Thiên Thần Kiếm trong tay. Độc Cô Chiến Huyền có thể tập trung lực lượng của ba Thần Hoàng ngăn cản không chết, nhưng khẳng định cũng mất nửa cái mạng.

Đến lúc đó, các Thần Hoàng thậm chí là Thần Vương của phe ba đại Chân Thần xông. Ngay cả cơ hội chạy trốn bọn họ cũng không có.

Thật ra còn có các Thần Hoàng của đế quốc Ma Pháp và những Thần Hoàng Độc Cô gia không lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm đang bảo vệ. Có lẽ còn có cơ hội.

Nhưng có thể còn có Kinh Thiên Nhất Kiếm thứ hai. Chỉ cần Lạc Thiên Thần Kiếm ở nơi Kinh Thiên Chân Thần có thể thấy được, bọn họ sẽ phải đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm.

- A. . . Gia chủ, chúng ta ngăn cản, các ngươi đi trước đi. . .

Trong lúc này, nhiều thân ảnh phóng lên cao. Đó là các cao thủ của Độc Cô gia, Bách tộc, đế quốc Ma Pháp thậm chí là những người mới đầu nhập vào Độc Cô Kiếm Minh. Bọn họ liều lĩnh xông lên. Chính là muốn tranh thủ thời gian cho Độc Cô Chiến Huyền. . .

Nước mắt ở Độc Cô Chiến Huyền tung bay trong không trung. Hắn không có thời gian để kêu, không có thời gian để nói, không có thời gian để căm hận và rít gào nữa.

Độc Cô Chiến Huyền chỉ có thể rời đi. Hắn không thể phụ cơ hội mà đám người Độc Cô gia đã dùng cả tính mạng đổi lấy.

Ở dưới áp lực Kinh Thiên Nhất Kiếm, ma pháp sư không gian cấp Thần Vương thậm chí không có nửa điểm tác dụng. Không gian đã hoàn toàn rối loạn. Thậm chí ma pháp sư không gian cấp Thần Hoàng bình thường có thể đưa đến tác dụng nào hay không cũng khó nói.

Có lẽ chỉ có Tiểu Hắc có thể làm được. Nhưng hiện tại Tiểu Hắc còn đang bị Thiên Bằng Hoàng ngăn cản chặt chẽ, không thể chạy tới Độc Cô Thần Thành.

- A a a. . .

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên sau khi Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh xuống. Trong nháy mắt, cuộc chiến đấu trong phạm vi Độc Cô Thần Thành liền dừng lại. Vô số người nhìn cảnh tượng thảm khốc này, nước mắt dường như tích lại thành sông, đan xen với máu. . .

- Giết. . .

Ngọc Vấn Hiền đứng ở trên tường thành rất cao, hắn ngước nhìn lên trời, không cho nước mắt nhỏ xuống. Hắn là quan chỉ huy cả chiến trường, hắn phải là tồn tại kiên cường nhất. Hắn phải tiếp tục chỉ huy.

Nhưng thân thể hắn lại không nhịn được đang run rẩy. Hắn biết đây là đại quyết chiến. Hắn biết hắn phải bình tĩnh. Hắn biết trận chiến này hắn nhất định là thời khắc huy hoàng nhất trong cả cuộc đời hắn. Chết hắn cũng không dao động.

Nhưng lúc này hắn dường như đã mất đi năng lực phán đoán nên có của một quan chỉ huy. Bây giờ điều hắn có thể làm chỉ là thay thế đám người Độc Cô Chiến Huyền rít gào. . .

Trong lòng hắn rất căm hận. Tại sao lại có loại lực lượng vượt qua tất cả như Kinh Thiên Nhất Kiếm. Quan chỉ huy như hắn có lẽ có thể đánh thắng các trận chiến dưới Thần Hoàng. Nhưng nếu như đối mặt Kinh Thiên Nhất Kiếm, như vậy mặc dù có bao nhiêu người cũng không có tác dụng.

- Không, có tác dụng. Còn có Vu Nhai. Điều ta có thể làm chính là khiến người sống sót nhiều hơn. Đợi Vu Nhai trở về.

Sau khi rít gào, Ngọc Vấn Hiền vẫn lau khô nước mắt, nắm chặt nắm đấm, tiếp tục công việc chỉ huy của hắn.

Vu Nhai cũng đang run rẩy. Lúc này hắn thậm chí có chút thống hận. Tất cả những điều đó đều lọt vào trong hai mắt hắn. Cảnh tượng kia thật sự quá tàn khốc. Còn lời hứa hắn đã từng thề từ thuở thiếu thời: hắn sẽ không để cho bất kỳ chiến hữu chết ở trước mặt hắn. Nhưng ở chỗ này cũng vô ích. Hắn còn chưa đủ cường đại. Vừa rồi, những người bị Kinh Thiên Nhất Kiếm tiêu diệt chính là chiến hữu của hắn. Bọn họ đều đã chết.

- A. . .

Vu Nhai ngửa mặt lên trời hét dài. Những người trên này chỉ có hắn mới có huyền khí cường đại phóng lên cao. Dường như muốn vọt tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực hủy diệt ba đại Nguyên Giới phe Kinh Thiên. Nhưng sự thật tàn khốc vẫn hiện ra ở trước mặt hắn. Chỉ có điều, với lượng huyền khí của hắn hiện tại vẫn không phá nổi kết giới trước mắt.

- Huyền khí không phá nổi, nhưng Binh Điển Thần Trận thì sao?

Xôn xao. . .

Binh Điển Thần Trận lại xuất hiện. 198 loại Huyền Binh gần như ở tình trạng hoàn hảo xuất hiện trước mặt ở các Thần Hoàng và các đại Chân Thần. Thoáng cái bọn họ giật nảy mình.

Mới qua mấy phút, binh trận của Vu Nhai làm thế nào chữa trị được vậy?

Được rồi, trên thực tế Vu Nhai lợi dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, không phải chỉ là mấy phút.

Nhưng Huyền Thiên Chân Thần cũng đã nói, mặc dù Vu Nhai nắm giữ năng lực rèn Huyền Thiên, muốn chữa trị binh trận của hắn hoàn tất, ít nhất cũng phải một hai tháng. Vu Nhai ở bên trong thời gian chi đạo Thần Hoàng làm sao có thể là một hai tháng được?

Lại nói, trước đó hắn còn cùng Kinh Hoàng đại chiến một hồi. Vậy chỉ có một khả năng, đó chính là Nguyên Giới mới của Vu Nhai có công năng tự động chữa trị Huyền Binh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện