Tà Thiếu Dược Vương

Chương 822: Chế thuốc



Mọi chuyện quá đột ngột, đột ngột đến mức Lý Hằng đã thành cốc linh vẫn phải ngây ngốc.

Từ hạ giới mạnh mẽ đánh xuyên qua lối đi, trước kia bọn họ dốc toàn bộ Đông Hoang Thần Giáo cùng đại thế giới Táng Tiên mới thu được cỗ lực lượng này, sau đó đại chiến với Nhậm gia, mới mở ra cánh cửa Tiên giới để dành từ vạn năm trước.

Dù bây giờ bọn họ thông qua cánh cửa Tiên giới đánh lên đây, nhưng dù sao cũng là mạnh mẽ phá vỡ lá chắn xông lên, điều này quá khủng bố.

Không chỉ thế, Nhậm Kiệt vừa tới, những biến đổi kỳ diệu cũng làm Lý Hằng trầm xuống.

Lại thêm việc Nhậm Kiệt đạt đến Bán Thánh, càng làm hắn không thể tin nổi. Nếu hắn không dựa vào trở thành cốc linh Vẫn Thánh Cốc, đã không thể đạt đến trình độ này, Nhậm Kiệt mới tu luyện bao lâu, hắn... hắn làm sao đạt đến trình độ như vậy.

- Bệ hạ nói thật không sai, tuyệt đối không thể tha các ngươi, xem ra trước kia quả thật coi thường các ngươi. Nhưng nếu toàn bộ các ngươi tụ lại một chỗ, vậy vừa lúc, toàn bộ các ngươi sẽ thành dinh dưỡng cho Vẫn Thánh Cốc. Trong lòng chấn động qua đi, Lý Hằng hung ác nói, động thời điên cuồng điều động lực lượng, đẩy sát trận trong Vẫn Thánh Cốc lên đỉnh điểm.

Tuy rằng hắn lấy thân thể hiến tế trở thành cốc linh, nhưng dù sao cũng không lâu, lúc trước luyện chế Thánh Đan, cũng không chú ý đang nghiên cứu uy lực sát trận mạnh nhất, hiện tại mới không ngừng đào bới, điều động lực tuyệt sát mạnh nhất Vẫn Thánh Cốc, chuẩn bị ra tay toàn diệt.

Đúng như hắn nói, hiện tại dù hắn có chút nhập ma điên cuồng, nhưng vẫn tỉnh táo hiểu một chuyện, Nhậm Kiệt này quả thật đúng như hoàng đế nói, quá tà môn, quá tà môn.

Thật không thể cho hắn trưởng thành tiếp nữa, nhất định phải tiêu diệt hắn ở đây.

- Trận này quả thật đoạt thiên địa tạo hóa, chỉ đáng tiếc, đáng tiếc, ngươi còn không thể phát huy được uy lực đại trận Vẫn Thánh Cốc. Nhậm Kiệt chạy đến, nhanh chóng khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Tề Thiên được Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ phối hợp, tuy rằng có thể phát huy được 7-8 phần uy lực, nhưng dù sao cũng khó đến cực hạn. Hiện tại Nhậm Kiệt vừa nắm giữ, tình hình lập tức biến đổi lớn.

Hơn nữa Nhậm Kiệt có thể tùy ý liên lạc mọi người, tiến hành bố trí điều chỉnh. Đương nhiên, vừa nghe Lý Hằng ngưng tụ lực lượng Vẫn Thánh Cốc, muốn hủy diệt tất cả, Nhậm Kiệt tự nhiên sẽ không cho hắn thoải mái.

- Ngươi... nói cái gì, không phát huy ra uy lực? Lý Hằng đang ngưng tụ trận thế, nghe những lới này, ngay cả đã biến thành cốc linh, vẫn suýt làm hắn tức nổ tung.

Mặt mũi càng thêm dữ tợn, giận dữ nhìn Nhậm Kiệt: - Năm đó tổ tiên Nhậm gia ngươi chỉ là tùy tùng bên cạnh bổn thái tổ, bổn thái tổ hiện tại hóa thân thành linh, nắm giữ Vẫn Thánh Cốc, là sát trận mạnh nhất thiên địa. Ta là cốc linh, dám nói ta không phát huy ra uy lực đại trận, lời như vậy mà ngươi cũng nói ra được.

- Uổng ngươi còn không biết xấu hổ nhắc tới Minh Ngọc Hoàng Triều, uổng cho ngươi còn không biết xấu hổ nhắc tới tổ tiên Nhậm gia. Cả tộc các ngươi điên cuồng mất trí, diệt sạch nhân tính, còn dám nói những lời này. Ngay cả tộc nhân của mình mà cũng giết, các ngươi dám xứng là người, dám xứng là tổ, dám xứng xung kích vào chức Thánh nhân.

Nhậm Kiệt làm cả hai mặt, vừa trút hết lửa giận trong lòng. Đã trải qua rất nhiều chuyện, hạ giới gần như hủy diệt, thiên địa này cũng sắp hủy diệt, toàn bộ đều là do hoàng tộc thượng cổ làm ra.

Đám người này quả thật điên cuồng mất trí, làm chuyện gì cũng bất chấp lý lẽ.

Nhậm Kiệt chỉ vào Lý Hằng, tiếp tục mắng: - Khí linh hay lắm sao, có khi nào ngươi thấy khí linh có thể chân chính phát huy ra uy lực của pháp bảo. Huống chi ngươi chỉ là sau này mới trở thành khí linh, nếu nói khống chế uy lực Vẫn Thánh Cốc, ngươi còn kém xa lắc. Còn dám la lối trước mặt bổn gia chủ, ngươi tính là cái gì, người không ra người, linh không ra linh. Tới đây, khinh bỉ tên này.

Theo lời Nhậm Kiệt, 8 con rồng khí linh xuất hiện, đồng thời ra dấu khinh bỉ Lý Hằng.

- Tiểu bối, chết đi... Oành... Trạng thái của Lý Hằng vốn đã không ổn định, bị Nhậm Kiệt chọc tức như thế, càng thêm cuồng bạo, đại trận trong Vẫn Thánh Cốc lại tăng tốc vận chuyển.

Dù chỉ là nói chuyện trong khoảng khắc, nhưng bên Nhậm Kiệt đã sớm bố trí, cho dù là Tề Thiên cũng không còn một mình chống đỡ như vừa rồi, hiện tại bất luận là Tề Thiên tinh thông vạn pháp mạnh mẽ vô biên, hay là Thiên Kiếm đạo nhân công kích sắc bén, Ngưu Lão Nhị, Long Quy, đều dựa theo bố trí của Nhậm Kiệt, tìm đến vị trí của mình.

Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ biến hóa vô cùng, dưới sự khống chế của Nhậm Kiệt, toàn bộ đều sống lại, biến hóa ngàn vạn.

Người bên Nhậm Kiệt nhìn Nhậm Kiệt mắng Lý Hằng đến nổi điên, công kích càng thêm hung hãn, lại không hề có chút lo lắng. Đi theo Nhậm Kiệt đã lâu, bọn họ biết rõ Nhậm Kiệt chưa bao giờ làm bậy, bọn họ tin chắc, Lý Hằng sẽ chết rất thảm.

Oành... Oành... Ầm ầm... Lý Hằng thúc đẩy Vẫn Thánh Cốc bùng nổ sát trận uy lực vô cùng, còn Nhậm Kiệt dựa vào lực lượng, nắm giữ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, khống chế mọi người bố trí đại trận.

Một bên là nơi tuyệt sát sinh ra trong hỗn độn, về sau bị rèn luyện thành, đại trận tuyệt sát nổi danh Vẫn Thánh. Một bên là khống chế đại trận tinh vi.

Va chạm như thế, tuyệt đối là lần đầu tiên từ khi khai thiên lập địa, chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Cho dù có những nơi tuyệt địa, tuyệt sát trận, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra va chạm cỡ này.

Mà sức người cũng chưa từng có chuyện chọi cứng với đại trận tuyệt sát thiên địa. Hôm nay, Nhậm Kiệt đã làm ra.

Lần lượt va chạm, chấn động thiên địa, tựa như hai loại lực lượng siêu việt tự nhiên đang va chạm.

- Không... Không thể nào, tại sao lại thế này, lại cản được, cản được... Oành... Lý Hằng dẫn động Vẫn Thánh Cốc bùng nổ công kích mạnh nhất, nhưng vẫn không hiệu quả. lần lượt bị ngăn cản, hoặc là chuyển dời, hoặc là đối đầu trực diện, hoặc là trong khi dẫn động lực lượng khổng lồ liền đột nhiên xuất hiện vài chỗ có vấn đề.

Điều này làm Lý Hằng càng thêm căm tức, bất chấp mọi giá muốn tiêu diệt Nhậm Kiệt, thúc đẩy lực lượng Vẫn Thánh Cốc đến cực hạn.

- Tiên giới bị hủy, không thể bổ sung được linh khí, tiếp tục như vậy thì chúng ta không chống đỡ được bao lâu. Dù là có Nhậm Kiệt khống chế, đại trận phát huy ra uy lực quá sức tưởng tượng, chống lại Vẫn Thánh Cốc cũng không thành vấn đề, nhưng Tề Thiên lại phát hiện ra vấn đề trong đó.

Điểm này, trước đó hắn đã suy nghĩ, nhưng vì bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ có rất nhiều lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương mà Nhậm Kiệt đã tích lũy, nhất thời cũng không tiêu hao hết. Hơn nữa khi đó dù biết có nguy hiểm, cũng không có ai để thương lượng nghĩ cách. Hiện tại Nhậm Kiệt nắm giữ toàn bộ, hắn liền thả lòng, lập tức liên lạc Nhậm Kiệt thương lượng chuyện này.

Nếu như không giải quyết vấn đề này, dù Nhậm Kiệt có thể phát huy đại trận đến tận cùng, chống lại tuyệt sát trận Vẫn Thánh Cốc đoạt thiên địa tạo hóa, vậy cuối cùng cũng chỉ có đường chết.

- Đừng vội, đừng vội, sắp tìm được cách rồi. Bây giờ không phải chuyện xấu, cho tới giờ, đánh một trận sống chết, chúng ta tận tình đầu nhập vào sống và chết đi. Ý nghĩa chiến đấu lần này rõ ràng thế nào, cho đến giờ, hắn càng hiểu rõ những gì mà hoàng đế, Duy Nhất Chân Thánh, Kim Sí Đại Bằng, Cổ Ma suy nghĩ.

Hắn sẽ không như bọn họ, vì tìm cơ duyên một trận chiến đột phá, không tiếc hủy diệt thiên địa. Nhưng Nhậm Kiệt đến lúc này, cũng sẽ không e ngại. Cùng lúc khống chế đại trận chống lại Vẫn Thánh Cốc, Nhậm Kiệt vẫn đang làm một chuyện khác.

Nhậm Kiệt nói thế, Tề Thiên liền nhận ra không đúng, trong lòng thầm ngạc nhiên. Đã đến lúc này, Nhậm Kiệt không tập trung hoàn toàn đối phó Vẫn Thánh Cốc, lại còn phân tâm làm việc khác?

Đổi lại người khác, tuyệt đối sẽ điên, coi như mình cũng sẽ không nhịn được mắng to.

Dù sao đây là lúc nào, nói sinh tử tồn vong cũng là nhẹ, đây là lúc trời long đất lở, hủy thiên diệt địa.

Nhưng Tề Thiên cùng những người Nhậm gia, đều đi theo Nhậm Kiệt một đường đến giờ, tín nhiệm Nhậm Kiệt gia chủ vô điều kiện. Mặc kệ gia chủ làm gì, bọn họ đều sẽ ủng hộ vô điều kiện. Sẽ có nói, có nhắc nhở, cũng có nói cách nhìn, những gì mình biết cho Nhậm Kiệt như là Tề Thiên đang làm. Nhưng một khi gia chủ quyết định làm gì, bọn họ sẽ vô điều kiện tiến lên.

- Kiên trì. Oành... Cho nên Tề Thiên không nói nữa, vạn pháp dung hợp biến hóa, Kim Cô Bổng cũng trở về tay hắn. Hiện tại Kim Cô Bổng về tay Tề Thiên, mới thật sự phát huy toàn bộ uy thế. Tựa như Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vào tay Nhậm Kiệt, mới phát huy ra uy lực chân chính.

Ngưu Lão Nhị đạp mặt đất, cắn nuốt lực lượng tinh hoa vô biên, đồng thời cũng dần ngã sang phía hắn. Long Quy được Nhậm Kiệt hỗ trợ, mai cứng trở thành Hỗn Độn Chí Bảo, hiện tại lại thành trận cơ vững chắc nhất, làm Nhậm Kiệt khống chế đại trận biến hóa rất nhiều, có nhiều lựa chọn, phát huy được 1000% uy lực.

Thiên Kiếm đạo nhân lấy thân làm kiếm, không sợ mọi thứ, hiện tại hắn tựa như Tạ Kiếm trong cận vệ đội khi xưa. Có điều khi đó Tạ Kiếm chỉ là lưỡi kiếm sắc bén khi hợp thể với đại trận của cận vệ đội, còn lúc này Thiên Kiếm đạo nhân chính là lưỡi kiếm sắc bén trong đại trận hiện giờ.

Về phần những người khác, ngay cả Hổ Hổ, Nhậm Thiên Hành, Hắc Long Tiên Vương, Kỳ Lân Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, Hình Vẫn Tiên Vương, Vân Phượng Nhi, Nhậm Thiên Tung, Cổ Tiểu Bảo.... chỉ là một phần tử trong đại trận. Mỗi một người đều là kỳ tài ngút trời, đã từng tung hoành thiên địa, phát triển tương lai càng không lường, nhưng bây giờ bọn họ không phải là mình, dưới gia chủ khống chế, bọn họ chỉ là một phần tử trong đại trận.

Chính vì suy nghĩ này, Nhậm Kiệt thân là gia chủ khống chế đại trận Nhậm gia, mới có thể khủng bố chưa từng có trong lịch sử, chống lại đại trận tuyệt sát thiên địa được xưng Vẫn Thánh.

Tuy rằng tổn hao rất lớn, nhưng không đến mực bị tiêu diệt trong thời gian ngắn, vậy cũng đã rất là khủng bố.

Mà Lý Hằng không thể nhanh chóng đột phá, lúc này đã giận dữ như núi lửa phun trào, bành trướng mãnh liệt không thể nén nổi.

Nhưng bây giờ, Nhậm Kiệt đang khống chế đại trận, để cho bốn Bán Thánh đỉnh phong phụ trợ chống đỡ Vẫn Thánh Cốc, hắn lại bắt đầu làm vài chuyện mà không ai ngờ tới.

Chuyện đầu tiên là chế thuốc, trầm tĩnh lại, chậm rãi tổng kết mọi dược phẩm luyện chế theo kiếp này, không ngừng luyện chế thành tài nguyên khổng lồ hiện có trở thành dược phẩm.

Bởi vì từ khi mở ra cánh cửa Tiên giới, Nhậm Kiệt không phá hủy nó, trực tiếp cho đại quân đánh lên Tiên giới, đồng thời lựa chọn chống lại Vẫn Thánh Cốc, là bởi khi đó Nhậm Kiệt cảm nhận được một tia khí tức đặc biệt trong Vẫn Thánh Cốc. Không sai, chính là mùi thuốc, sau đó biết Vẫn Thánh Cốc vốn là Thánh Dược Cốc, Nhậm Kiệt gần như đoán được vài điều.

Cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới cảm nhận được, bởi vì đối với thuốc, Nhậm Kiệt có hiểu biết vượt xa mọi người. Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được một loại cảm giác căn nguyên, ngay từ đầu Nhậm Kiệt còn kỳ quái, nhưng sau đó Nhậm Kiệt liều hiểu rõ ràng.

Năm đó Thánh Dược Cốc một là chống lại kẻ địch, hai là vì luyện chế một viên Thánh Đan có thể nghịch thiên. Nhưng cuối cùng bọn họ thất bại, cuối cùng viên Thánh Đan rơi vào tay Duy Nhất Chân Thánh. Mà Tiên giới không đuổi theo Đan Diệu, muốn lấy chân huyết của nàng, lúc trước Nhậm Kiệt cũng được chân huyết tẩm bổ ít nhiều. Sau đó Đan Diệu còn muốn trao tất cả cho Nhậm Kiệt, hắn liền từ chối, đối với Nhậm Kiệt, chân huyết kia cũng như Ngọc Hoàng Quyết mà hắn đã học.

Chỉ là thứ có tính giai đoạn, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không dựa vào nó, nhưng trong người hắn dung hợp chân huyết, cho nên Nhậm Kiệt cảm thụ vô cùng rõ ràng. Trong người Đan Diệu bất ngờ dung nhập một tia dược tính căn nguyên của Thánh Dược Cốc trước kia trở thành chân huyết bổn mạng, cuối cùng bị Tiên giới tra xét được, mới muốn có được chân huyết bổn mạng này tiếp tục hoàn thành Thánh Đan.

Dù cho bây giờ không có chứng cớ cụ thể, nhưng Nhậm Kiệt có thể hiểu được, tổ tiên của Đan Diệu nhất định là có huyết mạch Thánh Dược Cốc, mới trở thành như vậy. Cuối cùng đến thế hệ Đan Diệu, mới kích hoạt ra chân huyết, mới có những chuyện về sau.

Những tiền căn hậu quả này, có nhiều điều không thể nào tra cứu, nhưng Nhậm Kiệt lại từ từ suy đoán, tổng kết ra. Nhưng thứ này không có ý nghĩ lớn với Nhậm Kiệt, hắn coi trọng thật sự là những thứ ẩn chứa trong Thánh Dược Cốc. Bởi vì ngay cả Thánh Dược Cốc trở thành Vẫn Thánh Cốc hiện tại, tồn tại chủ yếu là tiêu diệt Bán Thánh, thậm chí là Thánh nhân, nhưng lại không có ai phát hiện ra bản chất.

Về phần đối phó những đại trận này, nói thật, Nhậm Kiệt không sợ chút nào.

Chuyện này trọng đại, Nhậm Kiệt liền muốn thông qua nó tìm cửa đột phá. Đương nhiên, thứ này không có nắm chắc xác định, cho nên Nhậm Kiệt phải đồng thời chuẩn bị nhiều mặt.

Ngoài bố trí đại trận, chống đỡ Vẫn Thánh Cốc, chuyện thứ hai Nhậm Kiệt làm là bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, lại hoàn thiện lần nữa.

Trở thành Bán Thánh, trải qua nhiều chuyện, mình mở ra Thánh Bia, thậm chí giúp Long Quy dung nhập Thánh Bia hắn mai, làm đạt đến trình độ Hỗn Độn Chí Bảo. Bất luận là lực lượng, cảnh giới, kinh nghiệm, Nhậm Kiệt đều có tiến bộ trên trời.

Hơn nữa hiện tại Nhậm Kiệt còn tập trung rất nhiều bảo vật, liền rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, làm một việc mà không ai mơ tới. Nhưng Nhậm Kiệt đã làm rất nhiều lần, tôi luyện, tấn thăng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trong khi chiến đấu.

Mặc kệ là có cách khác để giải quyết Vẫn Thánh Cốc, cuối cùng cũng không chỉ là đối mặt với Vẫn Thánh Cốc, cho nên mặc kệ vì sao, tăng cường lực lượng của mình thì tuyệt đối sẽ không sai.

Chuyện thứ ba, chính là thúc đẩy cảnh giới Thánh nhân luận đạo, mở ra đoạn phim trong máy tính vẫn theo mình trước giờ.

Hiện tại Nhậm Kiệt đã không cần phải dựa vào lực lượng khổng lồ để mở ra, bởi vì cảnh giới của hắn đã đủ mạnh, chỉ cần Thánh hồn là có thể mở ra được đoạn phim này.

Vào lúc này, xem cảnh giới Thánh nhân luận đạo, lại hoàn toàn không giống trước kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện