Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 68



Từ sau khi sống lại, ngày qua ngày con mèo nhỏ trôi qua tương đối thoải mái, không có lục đục với nhau, không có quan hệ phức tạp, nhịp điệu sinh hoạt cũng không có áp lực như kiếp trước. Không chỉ có như thế, bởi vì con mèo nhỏ sinh non, thân thể không tốt, lại là ca nhi, nên Ngô Tô nhi cùng Vương Nhị đều yêu thương con mèo nhỏ nhất. Về sau, lại sống cùng Lí Học Tuấn, nên y cũng tìm mọi cách để sủng con mèo nhỏ, sinh hoạt mười mấy năm dưới hoàn cảnh như vậy, con mèo nhỏ đã sớm đem việc quan sát sắc mặt người khác cùng bản lĩnh tính toán mọi thứ từ bỏ. Giống như hiện tại, con mèo nhỏ cho rằng mình không làm gì sai, liền không suy nghĩ tới vấn đề phức tạp này nữa, lại hưng trí bừng bừng cùng Lí Học Tuấn nói về đề tài mình hứng thú nhất “Ai, Lí Học Tuấn, ngươi nói xem, ta đi cầu Diệp đại ca dạy ta võ công, y có đáp ứng ta không a?”.

Lí Học Tuấn nhìn bộ dáng hưng phấn của con mèo nhỏ, nghiến răng lại, kéo con mèo nhỏ đặt vào trong lòng ngực của mình, nói:”Ngươi còn dám nói chuyện này”.

“Uy, ta đã nói với ngươi rồi, tâm tình ngươi không tốt, cũng không được nổi cáu với ta” Cái mũi con mèo nhỏ va vào ***g ngực cứng rắn của Lí Học Tuấn, mày nhíu lại, liền tức giân nói.

“Tâm tình ta vì cái gì không tốt, ngươi còn không biết sao?” Lí Học Tuấn thấy bộ dáng không liên quan đến mình của con mèo nhỏ, thanh âm bình tĩnh hỏi.

“Ngươi phiền quá rồi đó, ngươi có biết hay không, hôm nay ngươi lạ lắm đó” Con mèo nhỏ cũng không hứng khởi nữa, ai bị người ta cho sắc mặt đều sẽ mất hứng.

Lí Học Tuấn hít sâu một hơi, một tay ôm con mèo nhỏ, một tay nhanh chóng kéo quần của con mèo nhỏ xuống, không chút lưu tình ở trên cái mông mềm mại của con mèo nhỏ “ba ba ba” đánh hơn mười cái “Bây giờ thì ngươi có biết vì sao ta phát hỏa hay không?”.

Con mèo nhỏ bị biến cố này làm cho ngây ngẩn cả người, thẳng đến khi mông truyền đến cảm giác đau đớn, mới kịp phản ứng lại, ở trong ngực Lí Học Tuấn ra sức vặn vẹo “Ta quản ngươi vì cái gì sinh khí, ngươi dựa vào cái gì đánh ta, dựa vào cái gì”.

“Ta đánh ngươi, ngươi còn dám hỏi ta dựa vào cái gì, chỉ bằng ta là người đàn ông của ngươi” Lí Học Tuấn một tay dùng sức ôm con mèo nhỏ, tay kia lại giơ lên, hung hăng đánh lên mông của con mèo nhỏ “Nói, có biết hay không, ngươi sai ở đâu?”.

Tiếng vang thanh thúy của bàn tay, con mèo nhỏ chỉ cảm thấy một cỗ ủy khuất cộng thêm phẫn nộ tràn ngập trong ngực, cũng không nói lời nào, chỉ biết đem hết toàn lực giãy dụa.

Lí Học Tuấn không nghe con mèo nhỏ trả lời, lại không lưu tình đánh thêm ba cái “Sai ở đâu?”

Con mèo nhỏ đau đến nước mắt đều chảy ra, nhưng hắn vẫn cắn răng không lên tiếng.

“Không nói đúng không, không nói ta sẽ đánh nữa” Lí Học Tuấn lại ở trên cái mông đã hồng hồng của con mèo nhỏ đánh xuống một cái nữa.

Con mèo nhỏ nhịn không được kêu “A” một tiếng, thân mình bắt đầu run rẩy, kiên cường không khóc thành tiếng.

Lí Học Tuấn cảm giác trên vai ẩm ướt, biết con mèo nhỏ khóc, rốt cuộc không đành lòng, hai tay ôm lấy con mèo nhỏ, thấp giọng nói:”Ngươi nói xem một ca nhi đã thành thân lại đi quấn lấy một người đàn ông khác, quấn đến không biết xấu hổ, trong nhà còn có hạ nhân, nếu truyền ra ngoài, thì còn ra thể thống gì nữa,…”

Con mèo nhỏ vẫn không nói lời nào, chỉ thỉnh thoảng phát ra vài tiếng thút thít.

“Được rồi, đừng khóc nữa, về sau chú ý một chút, không thể lại giống như hôm nay, biết không?” Lí Học Tuấn thấy vẻ mặt đỏ bừng của co mèo nhỏ, phóng hoãn ngữ điệu nói.

Con mèo nhỏ vạn phần ủy khuất, “Oa” một tiếng khóc lên “Hức, ta không phải, quấn, hức, người đàn ông khác a, hức,…”

Lí Học Tuấn ở trong lòng thở dài một hơi, Ngô Tô nhi cùng mình đã đem con mèo nhỏ bảo hộ quá kĩ, hắn căn bản là không có ý thức đề phòng đàn ông, lần này may là gặp Diệp đại ca tốt bụng, nếu là đụng tới bọn đàn ông xấu xa khác, hậu quả thật không dám tưởng tượng,…Lí Học Tuấn ôm con mèo nhỏ vào phòng, đem con mèo nhỏ đặt lên trên giường, vừa lấy khăn giúp con mèo nhỏ lau mặt, vừa nói:”Được rồi, không có việc gì, về sau nhớ kĩ không được tùy tiện nói chuyện với đàn ông xa lạ, biết không?”.

“Hức, ta thích võ công, hức, mới đi, mới đi hỏi Diệp đại ca…”Con mèo nhỏ ủy khuất nói.

“Thích, nhưng cũng không thể truy đuổi đàn ông mới quen biết như vậy” Lí Học Tuấn xụ mặt nói.

“Ô ô, ngươi còn la ta, ngươi tránh ra, ta không cần ngủ với ngươi…” Con mèo nhỏ dùng sức đẩy Lí Học Tuấn một phen, lại không cẩn thận đè lên cái mông của mình “Aa, đều tại ngươi, ngươi tránh ra! Tránh ra!”.

Lí Học Tuấn một tay bắt lấy hai tay đang quơ loạn của con mèo nhỏ, đạp giầy ra, chen lên giường, ôm con mèo nhỏ nói:”Đừng nháo nữa, mau ngủ đi”.

Con mèo nhỏ giãy dụa vài lần cũng không thoát được, bèn ủy khuất trở mình, đưa lưng về phía Lí Học Tuấn.

“Được rồi, về sau phải chú ý một chút, mông còn đau hay không?” Lí Học Tuấn thấy con mèo nhỏ hờn dỗi đưa lưng về phía mình, cảm thấy có chút buồn cười, thấp giọng hỏi.

Con mèo nhỏ không đáp lời, chỉ cảm thấy trong ngực buồn bực, nước mắt cũng không rơi nữa, hạ quyết tâm, sáng mai sẽ trở về nhà, sẽ không bao giờ đến trấn trên ở nữa.

Lí Học Tuấn thấy con mèo nhỏ không nói lời nào, tưởng rằng con mèo nhỏ đã ngủ, chuyện này vẫn là để sau vậy, buổi sáng ngày mai lại dặn dò thêm với con mèo nhỏ, nghĩ vậy liền yên tâm ngủ.

Con mèo nhỏ nghĩ đến chuyện bị đánh đêm nay, lại nghĩ đến mấy năm nay sống chung với Lí Học Tuấn, mỗi lần thân thiết, mình cũng không chiếm được chút tiện nghi nào, càng nghĩ càng ủy khuất, cơ hồ một đêm không ngủ.

Buổi sáng, thời điểm Lí Học Tuấn rời giường, thấy con mèo nhỏ còn đang ngủ, kêu vài tiếng mà con mèo nhỏ cũng không tỉnh dậy, nghĩ nghĩ mấy ngày nay cũng không có việc gì cần làm, nên đã để cho con mèo nhỏ ngủ tiếp, còn mình thì rời giường trước, ở bên ngoài ăn điểm tâm xong liền đi khảo sát mấy cửa hàng.

Con mèo nhỏ chờ Lí Học Tuấn vừa ra khỏi cửa, liền xốc chăn đứng lên, thu thập mấy bộ quần áo, mang theo một bình nước, tiểu Đào cùng người gác cổng chào hỏi con mèo nhỏ cũng không để ý, mang theo bao y phục liền xuất môn.

Người gác cổng thấy bộ dáng bất thường của con mèo nhỏ, cùng mã phu đang cho ngựa uống nước nói một tiếng, liền vội vã đi ra ngoài tìm Lí Học Tuấn.

“Ông chủ, ngươi mau trở về xem thử đi, con mèo nhỏ ca nhi đã mang theo hành trang đi rồi, chúng ta hỏi con mèo nhỏ ca nhi đi đâu, hắn cũng không để ý đến chúng ta”.

Bởi vì con mèo nhỏ không thích hạ nhân kêu mình là Lí sao sao, nên sau khi được Lí Học Tuấn đồng ý, hạ nhân đều sửa xưng hô của con mèo nhỏ thành con mèo nhỏ ca nhi.

Lí Học Tuấn đang kiểm kê số vải vóc còn lại, đang chuẩn bị đi thu mua thức ăn cho cửa hàng, vừa nghe hạ nhân trong nhà báo lại, đầu liền đổ mồ hôi hột. Thời gian gần đây trấn Tảng Đá không được yên ổn, một ca nhi như con mèo nhỏ lại một mình chạy đi ra ngoài…

“Đi, chúng ta mau trở về, kêu Lí Thạch mau chuẩn bị xe ngựa” Lí Học Tuấn bỏ xuống công việc nhanh chóng quay về.

Lí Học Tuấn mua về hai người đàn ông, kí đều là văn tự bán đứt, người gác cổng này sửa tên thành Lí Sơn, còn người phụ trách uy thức ăn cùng đánh xe ngựa thì sửa tên thành Lí Thạch.

“Ông chủ, ngài đừng nóng vội, để ta đi về trước, ngươi đem chuyện này nói với chưởng quầy một tiếng” Lí Sơn thông minh vừa chạy trở về vừa nói.

Lí Học Tuấn vỗ trán, xoay người vào trong cửa hàng, hai ba câu liền đem sự tình nói với chưởng quầy một lần, Vương chưởng quầy là một trong mấy chưởng quầy mà Lí Học Tuấn tin tưởng, nên Lí Học Tuấn mới yên tâm để hắn đến phụ trách thanh lý hàng cũ năm trước cùng chuẩn bị để tháng sáu năm nay bắt đầu bán thức ăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện