Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 9



Tài xế thấy chiếc xe phía trước là xe quân sự, không dám đuổi theo:

“Đây... cô gái, đó là chiếc xe quân sự...”

“Anh bớt nói nhảm, kêu anh đi theo thì đi đi, xe quân sự thì thì sao?”Diệp Bạc Hâm tức giận rút tiền đưa về trước xe.

Tài xế nuốt nước miếng, vội vàng gật đầu nhận, “Đi... tôi đi theo...”

“ài... tài xế, anh đi nhanh lên chút.” Thấy chiếc xe đang muốn đi vào làn xe, Diệp Bạc Hâm vội vàng lo lắng.

Người gì vậy chứ, cùng cô chứng nhận kết hôn xong, đến nửa tháng trôi qua rồi, đến cái bóng cũng không thấy đâu.lúc nãy rõ ràng là nhìn thấy cô, còn chạy...

Địa điểm Tập Vị Nam họp lần này tại trụ sở quân sự, do các chỉ huy quân sự chủ trì, cấp bậc thiếu uý trở lên đều tham dự hội nghị này.

Bước vào hội trường, gặp nhiều khuôn mặt quen thuộc, mọi người đều biết anh được thăng cấp, sôi nổi đi tới chúc mừng.

Tập Vị Nam hướng về mọi người gật đầu, liền lặng lẽ ngồi vào vị trí, mặc kệ mọi người đang ồn ào.

Trong số các sĩ quan này, có người là tiền bối của anh, còn có thủ trưởng trước kia của anh, không có người nào ghen tị với anh.

Không bao lâu, hội nghị bỗng ồn ào, uỷ viên quân khu Lý trêu chọc anh, hỏi anh tuổi không còn nhỏ, đã có người yêu chưa, nếu như chưa có, ông định giới thiệu cháu gái mình cho anh.

Quý Giản Ninh bây giờ là chỉ huy của đại đội đặc chủng, quân hàm Thượng Uý

, cũng cùng với Tập Vị Nam bước vào hội trường.

Lúc này nghe được lời của Lý uỷ viên, một miệng trà đều phun ra ngoài, người đối diện không tránh kịp, khuôn mặt đáng thương bị dính đầy nước.

“Fuck x, Quý mặt trắng, cậu thật không kiên nhẫn!dám phun lên người!”

Quý Giản Ninh mặc dù mỗi ngày đều phơi nắng, nhưng da mặt tốt, phơi như thế nào cũng không đen, nhìn trong quân đội một lượt, anh là nổi bật nhất.

Không biết ai đặt cho anh cái biệt danh này, không lâu đã truyền đi khắp.Có ai mà không biết trong quân khu B, bên cạnh đại đội trưởng quân đoàn đặc chủng Tập Vị Nam có một trại trưởng mặt trắng uôn đi theo, khuôn mặt trắng đó có thể so với bột mì.

Còn có người nói đùa, nói Quý trại trưởng cùng Tập đội trưởng có tư tình.

Quý Giản Ninh vừa lòng nhất là nặt của mình, bị người khác nói thành mặt bột, không cho rằng xấu hổ ngược lại còn rất vinh dự.

Anh nở nụ cười lưu manh, phủi phủi tay áo khiêu khích, “yo, đây không phải là Trương đuàn trưởng lực lượng s sao?”

Trương đoàn trưởng lúc trước cũng xuất phát từ quân đoàn đặc chủng ra, Quý Giản Ninh và anh ta không cãi tay đôi, vẫn luôn coi đối phương là đối thủ, không quản trên mặt trận nào đều muốn đấu đá nhau.

Thấy hai người mắt đỏ cương cổ lên, xắn tay áo muốn đánh nhà, mọi người cùng đem hai người vây lại, đứng một bên ồn ào.

Lý uỷ viên nói: “Được rồi, đều ngồi xuống hết đi, để tư lệnh nhìn thấy được, sẽ cho mọi người biết hậu quả như thế nào.”

Nói xong, Lý uỷ viên ngồi xuống bên cạnh Tập Vị Nam, “Tiểu Nam, không nói cái khác, cháu gái tôi thực sự rất đẹp, hơn nữa học thức cao, vừa tốt nghiệp học viện Columbia Business, cùng với cậu có thể gọi là môn đăng hộ đối, cậu xem xét thử xem?”

Tập Vị Nam mí mắt chớp động, Lý uỷ viên là trưởng bối của anh, anh không thể đắc tội, trong quân đội rất ít người biết anh kết hôn rồi, quan trọng nhất là bố anh vẫn chưa biết.

Những người tham gia hôm nay đều là mhốn xem náo nhiệt, nếu hôm nay anh nói anh đã kết hôn rồi, chắc chắn không tới một ngày, cả giới quân đội đều kích động.

“Bác Lý, để nói sau vậy, luc này cháu chưa có dự định kết hôn.”

Lý chỉ muốn thử thử xem, nghe anh nói như vậy, liền biết không có trò vui.

“ài, bác Lý, bác thật không công bằng, cháu có chỗ nào không bằng lão mặt đen này chứ?có chuyện tốt gì đều nghĩ tới anh, tướng mạo, xuất thân của cháu sao với anh ta cũng không tệ nha, bác không định suy nghĩ về cháu thử xem?” Quý Giản Ninh không biết từ lúc nào di chuyển sang đây, để lộ một hàm răng trắng.

Đùa gì vậy, Tập Vị Nam đã có vợ rồi, còn vội vàng giới thiệu nàng dâu cho người ta, sao không ai quan tâm chung thân đại sự của anh vậy?

Qua một lúc, hội nghị mới kết thúc.

Một nhóm người mặc đồng phục ngụy trang, lén lén lút lút bước ra khỏi phòng hội nghị.

Tất cả mội người đều đi ra gần hết, Tập Vị Nam mới cùng Quý Giản Ninh hướng tới chỗ dừng xe bước đi.

Bóng dáng cao cao của Đặng Viễn đứng bên cạnh xe, sắc mặt kì quái.

Đặc biệt khi nhìn thấy Tập Vị Nam càng ngày càng tới gần, đầu của Đặng Viễn thấp đến mức muốn vùi vào trong đất.

“Chuyện gì vậy?trên mặt đất có vàng sao?” Quý Giản Ninh đứng bên cạnh Đặng Viễn, ánh mắt quết trên mặt đất.

Đặng Viễn bị doạ sửng sốt, lập tức kính lễ: “Chào Thủ trưởng!”

Quý Giản Ninh vỗ nhẹ vai ang, mở cánh cửa xe phía tài xế.

Đôi chân Diệp Bạc Hâm đặt trước xe, nghe tiếng có động tĩnh, nghiêng đầu cười, “Hey!anh đẹp trai, xin chào!”

Quý Giản Ninh trừng to mắt, biểu cảm như gặp quỷ, lấy tay chỉ cô, “Cô ấy... sao cô ấy lại ở đây?”

Gặp quỷ rồi, bên ngoài trụ sở quân sự binh lính phòng thủ nghiêm ngặt, cô gái này làm sao vào đây được?

Từ khi nào rụ sở quân sự tuỳ tiện cho người đi vào rồi?

Hơn nữa cô đây là dáng vẻ gì đây, thuỳ mị thục nữ đâu?

Tập Vị Nam cũng choáng váng, nét mặt có chút khó coi.

“Đi xuống!”

Trụ sở quân đội là nơi cô có thể náo loạn sao, cũng không xem thử đây là nơi nào?

5 năm trôi qua rồi, tính khí không sợ trời không sợ đất này của cô một chút cũng không thay đổi.

Bình thường Tập Vị Nam một mặt lạnh lùng, giáo huấn quân binh một chút cũng không qua loa, lúc này thật sự rất tức, giọng cũng cao hơn nhiều.

Diệp Bạc Hâm choáng váng một lúc, ý thức được bản thân bị mắng, trong lòng rất oan ức.

Cô mếu máo, nụ cười trên mặt biến mất.

Hung dữ gì chứ, Tập Vị Nam khốn kiếp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện