Mộ Khuynh Cuồng Kiêu

Chương 13



« Hi ! Thân ái ! »

« Ngươi chẳng lẽ không biết trước khi vào nên gõ cửa sao ? »

Ta vòng qua, cười vẫy tay.

« Chúng ta quen thuộc như vậy sẽ không cần khách sáo đi! »

Dận buộc lên tóc, vài sợi tóc mái độ dài khác nhau nằm bên trán, có vẻ phóng túng bất kham cùng tiêu sái hấp dẫn, thật sự là một nam nhân gợi cảm.

« Đi thôi »

« Di ? Đi đâu ? »

« Ngươi tìm ta không phải muốn ra ngoài chơi sao ? Tâm tư này ta cũng biết »

Được rồi, được rồi, đừng nói với ta ngươi không muốn…

Trong lòng đảo qua, ta lê bước đến bên cạnh hắn, hơi ngửa đầu nhìn Dận.

Trong lòng thở dài, mình so với hắn thấp hơn một chút, hơi khó chịu.

« Uy ! Hôn ta »

Cảm giác môi bị chạm nhẹ một chút, không khỏi nhếch miệng cười.

Này là thói quen giữa chúng ta. Hắn đáp ứng ta có thể tuỳ lúc hôn, mà loại hôn chuồn chuồn lướt nước này trở thành tiết mục không thể thiếu mỗi ngày, cũng khiến ta chưa đạt tới tâm tình tốt – nam nhân này đang câu dẫn ta !

Dận không chút hốt hoảng nhẹ nhàng hôn tiếp, nhẹ nhàng tươi cười, ta nhìn thấy liền tâm viên ý mãn.

Ta thuận thế tựa đầu vào hõm vai hắn, cúi đầu cười nhạt, nguy rồi, nguy rồi ! Thật đúng là càng ngày càng ái muội…

« Oa ! Đau quá ! Ngươi không biết thương hương tiếc ngọc a ? »

Dận một phen nắm tóc ta kéo ra, vỗ vỗ vai mình, cư nhiên học ta lộ ra tươi cười vô hại.

« Thật có lỗi, ngươi khiến ta nhớ tới tiểu cẩu nhà ta, nó cũng thường xuyên ghé vào như vậy, ta đây là làm theo thói quen »



« Thật có lỗi, thật có lỗi ! Bởi vì Dận hôn rất giống nữ nhân trước kia của ta, khiến ta hoài niệm a ! »

Ta vùng vẫy đứng lên, còn nói ta là cẩu ? Không cắn lại ngươi một ngụm, ta sẽ làm… thất vọng động viên như vậy của ngươi.

« Ha hả ! Duệ, miệng lưỡi của ngươi thật lợi hại, thật sự càng ngày càng giống đại cẩu nhà ta ! Mỗi lần bị ta lờ đi nó cũng kêu không ngừng như vậy ! »

« Ha ha ha… Dận, cẩu của ngươi lợi hại giống chủ nhân a ! Không hổ là cẩu của Dận, bộ dáng giống hệt ngươi ! »

« Tuy rằng ta cảm thấy hai chúng ta rất quen thuộc, nhưng Duệ ngươi nói ngươi giống cẩu như vậy thật khiến ta kinh ngạc !»

« Dận, ngươi sẽ không vì ta nói ngươi giống nữ nhân hầu hạ ta, mà nói ta giống cẩu đi ? »

« Ai nha ! Hoá ra là ta nghe nhầm, ta còn nghĩ ngươi đang nói chính mình giống cẩu »

« Ha ha ! Như thế nào sẽ vậy ! Nếu ta là cẩu, Dận ngươi không phải thành mẫu cẩu sao ? Ngươi cũng đừng oan uổng ta a ! Hơn nữa, nếu Dận ngươi là mẫu cẩu, ta sẽ không thể làm tốt được đâu! »

« Duệ ngươi cũng thật biết nói đùa, như thế nào luôn miệng gọi cẩu, nếu ngươi hứng thú với mẫu cẩu A Hoa nhà ta, ta có thể cho ngươi, giải nỗi khổ tương tư của ngươi »

« Hoá ra cẩu nhà Dận là mẫu cẩu a ! Cũng khó trách nó cả ngày bám ngươi, mị lực của ngươi thật lớn ! Động vật đều đối với ngươi si tình như vậy ! »

Như vậy…

Lại bắt đầu một đoạn đối thoại ngu ngốc vô nghĩa…

Cứ như vậy một đường mang theo tươi cười tao nhã mê người, ngươi một câu ta một câu trào phúng nhau tới địa điểm đến – Yên Hoa các.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện