Hàm Đào

Chương 114: Luận võ ( hạ )



"Ai....." Đại sư huynh phái Lư Sơn yên lặng dùng tay che mắt.


Vương Hướng bị đoạt danh ngạch vui sướng khi người gặp họa, "Thật là ném chết người, vừa lên đã bị đoạt kiếm, Lư Sơn phái chúng ta về sau có lẽ phải cải danh thành Phi Kiếm phái."


Trương Gia Bảo ở Cực Dương Tông cũng thuộc hàng cao thủ, không đến ba mươi tuổi đã luyện đến tầng thứ hai của Cực Dương Liệt Hỏa Công, hắn chính là đệ tử trọng điểm được đào tạo ở Cực Dương Tông. Nguyên tưởng rằng Thần Tử Thích dám đi là do có Lý Vu Hàn mở đường nhỏ, ai ngờ ngay cả kiếm cũng cầm không xong, thế này thua chắc rồi.


Đệ tử đời thứ hai kỳ thực đều rất thích Thần Tử Thích Tiểu sư thúc, Tiểu sư thúc có tiền nên mỗi lần lên núi đều mang cho bọn hắn đồ ăn ngon, bọn họ đến Kiếm Dương hỗ trợ tuần thành đều có bao lì xì thật dày. Nhưng là đánh thành như vậy không khỏi có chút quá mất mặt......


"Trong tay vô kiếm, trong lòng có kiếm thì không tính là bị đoạt kiếm." Lý Vu Hàn nhìn tình huống bên kia, nhàn nhạt nói.


Vương Hướng bĩu môi, cái gì trong tay vô kiếm, trong lòng có kiếm, phải là đại sư kiếm đạo mới đạt cảnh giới ấy, Thần Tử Thích bộ dáng hùng hài tử kia, có thể được không?


Nhưng mà, một màn kế tiếp làm tất cả mọi người ở đây sợ ngây người.


Sau khi Thần Tử Thích quét ngang cũng không tạm dừng chút nào, bàn tay chống đất, vặn người bật lên, nhanh chóng cùng Trương Gia Bảo đối chiêu, đôi tay nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh, làm tráng hán trố mắt, "Thịch thịch thịch" ăn vài quyền. Cuối cùng một quyền đánh vào ngực Trương Gia Bảo, đánh bay tráng hán to con ra ngoài.


Trương Gia Bảo ngã ở mép đài, nửa người đều dính nước, khó khăn nắm lấy tấm ván gỗ mới không ngã xuống.


"Oa ——" khán đài Huyền Đạo bên này phát ra một trận kinh hô, chính đạo bên kia chú ý bên này đều cả kinh rớt tròng mắt.


"Hắn không phải Vương gia Kiếm Dương Thành sao?" Ở Tố Tâm Tông bên kia, Ngọc Tuyền lắp bắp hỏi sư tỷ.


"Là nha......" Ngọc Vận nuốt nuốt nước miếng, có chút khó hiểu. Người hoàng tộc, không phải đều là võ công cực kém sao?


"Nguyên lai tài tuấn bậc này, trách không được Ngọc Hồ nguyện ý đi cùng hắn." Ngọc Tuyền nhỏ giọng nói, bỗng nhiên có chút hâm mộ tiểu sư muội dũng cảm.


"Ngươi nhỏ giọng chút!" Ngọc Vận nhanh chóng che miệng nàng lại, trộm liếc mắt nhìn sư phụ phía trước. Mấy năm nay, trong môn căn bản không được nhắc tới Ngọc Hồ, rốt cuộc sống hay chết đến nay cũng không biết, các nàng cũng chỉ dám trộm hỏi thăm khi xuống núi mua son phấn.


Ngọc Phù Dung nhìn dáng người tiêu sái tuấn dật, lặng lẽ nắm chặt ống tay áo.


Trương Gia Bảo bị đánh cho ngây ngốc, tới khi nửa người rơi vào nước mới phục hồi tinh thần, ý thức được bản thân khinh địch, hét lớn một tiếng phóng người lên. Đem nội lực vận tới lòng bàn chân, nặng nề đạp trên tấm ván gỗ, lấy ngàn cân áp đỉnh, làm tấm ván gỗ lật về một bên.


Thần Tử Thích ở bên ván gỗ bị lật, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên, đạp tấm ván gỗ bên cạnh, nhấc chân đá hướng mặt Trương Gia Bảo. Trương gia bảo cũng nhảy lên, hai người ở không trung đối chưởng. Nội lực cực dương công bao trùm quanh thân, làm thân thể Trương Gia Bảo trở nên cứng rắn vô cùng, tựa như bàn thạch, nắm tay đánh vào mặt, phát ra tiếng như kim khí va chạm vào nhau.


Nửa ngày không bắt được trọng điểm, Thần Tử Thích vẫy vẫy tay đánh đau, âm thầm quan sát động tác của Trương Gia Bảo, ý đồ tìm ra sơ hở. Trương Gia Bảo cho rằng Thần Tử Thích nội lực vô dụng, cảm thấy cơ hội đã tới, lập tức đem nội lực tăng lên tới cực hạn, song chưởng tạo thành Thái Cực Đồ, đánh tới Thần Tử Thích.


Thần Tử Thích đứng ở tại chỗ bất động, nheo mắt nhìn động tác của hắn. Bất biến ứng vạn biến, khô mộc đứng trong gió; đại xảo như đại vụng, ba tấc chợt đón xuân*. Lúc bàn tay mang theo nội lực nóng rực cách mình còn ba tấc, đột nhiên ra tay, lấy bốn lạng đẩy ngàn cân trở tay đánh vào đan điền Trương Gia Bảo.


*tiếng hán dịch không ra 😅


"Phốc ——" Trương Gia Bảo lập tức phun ra một búng máu, thân thể giống như như diều đứt dây bay ra ngoài, thình thịch một tiếng rớt vào trong nước.


"Hay lắm!" Lư Sơn phái bên kia lập tức vang lên tiếng trầm trồ khen ngợi, Vương Hướng mở to hai mắt nhìn, đây là công pháp gì?


Thần Tử Thích mũi chân điểm nước, vớt lên bảo kiếm trên mặt nước, khi đệ tử Triệu gia xem trọng bò lên trên tấm ván gỗ, vững vàng lấy kiếm chỉ vào hắn, đạm đạm cười: "Đa tạ."


Dùng rút kiếm để bắt đầu, dùng mũi kiếm chỉ kẻ thua để kết thúc, xem như hắn mang danh hào "Lư Sơn đệ tử".


Lư Sơn chưởng môn Lư Tu Tề chậm rãi đem nửa miệng khép lại, thời điểm các môn phái khác nhìn qua, nghiêm trang gật đầu mỉm cười, phảng phất như thực vui mừng.


"Ngươi dùng không phải là Lư Sơn kiếm pháp!" Trương Gia Bảo đứng lên, hai mắt đỏ sậm trừng Thần Tử Thích.


"Thắng là được, ngươi quản ta dùng kiếm pháp gì?" Thần Tử Thích bĩu môi, thu kiếm chuẩn bị rời khỏi ván gỗ, ánh mắt nhìn hướng bờ biển. Bờ biển có hai thủ hạ Hạc Linh mặc đạo bào xám trắng, đều lớn lên chân dài tay dài rất anh tuấn, hai người thấy Thần Tử Thích nhìn qua, lập tức gật đầu chào hỏi, đột nhiên sắc mặt biến đổi.


"A a a a!" Trương Gia Bảo đột nhiên hét lớn một tiếng, quanh thân kình khí bạo trướng, kích đến mặt nước chung quanh dậy sóng, song trưởng giống như bọc liệt hỏa, đột nhiên đánh tới sau lưng Thần Tử Thích.


"Thích Thích!" Đan Y cả kinh, đang muốn ra tay, Điêu Liệt đã đi trước bay ra ngoài. Thân ảnh màu đen tựa như mũi tên trong phút chốc vọt tới giữa hai người.


Các đại môn phái phân ở bốn phía là vì trông giữ đài luận võ. Đông sườn đài luận võ do Quy Vân Cung giữ, một khi xuất hiện người không theo quy tắc luận võ, Quy Vân Cung có thể lập tức ra tay ngăn cản.


Thần Tử Thích thấy hai người Hạc Linh biến sắc mặt, trực tiếp khom lưng tránh thoát một chưởng của Trương Gia Bảo, ngay tại chỗ lăn một cái, lúc này Trương Gia Bảo đã bị Điêu Liệt một chưởng đánh bay.


Nhưng mà Trương Gia Bảo như phát điên, một bên gầm rú một bên tiếp tục loạn phóng nội lực, đem ba trượng ván gỗ đều bổ ra.


Điêu Liệt hô lên một tiếng, mấy hắc y nhân từ trên bờ vụt ra, nhảy lên trời, dây thừng trong tay phóng ra, nháy mắt đem Trương Gia Bảo đang phát cuồng trói lại, "Đông" một tiếng ném tới đất trống trên bờ biển.


Bên này hỗn loạn khiến cho mọi người chú ý, Cực Dương Tông tông chủ Diêu Hùng vội vàng chạy tới, "Sao lại thế này?"


Người chờ luận võ nhìn Quy Vân Cung ra tay vừa mau lại tàn nhẫn, không khỏi đánh một trận rùng mình. Luận võ luận bàn luôn có người thua không phục hoặc là đánh không đã ghiền, kết thúc còn muốn đánh, mặt khác các phái đều cử một cao thủ để ra mặt cản hai bên đánh tiếp, Quy Vân Cung thì lại trực tiếp trói người ném trên mặt đất, nhìn thấy rất đau.


"A a ——" Trương Gia Bảo sau khi bị Điêu Liệt đánh một chưởng tựa hồ càng điên cuồng, trên mặt đất không ngừng giãy giụa, ý đồ thoát khỏi dây thừng.


"Nhìn cái dạng này, là tẩu hỏa nhập ma đi?" Liễu Liễu hòa thượng không biết từ nơi nào xuất hiện, ngồi xổm bên cạnh Trương Gia Bảo cẩn thận nhìn. Hòa Thượng Vô Minh Tông đều an tĩnh cẩn thận, vẫn ngồi ở đúng vị trí không nhúc nhích giống như nhập định, chỉ có Hoa hòa thượng Liễu Liễu này lúc nào cũng náo loạn, trong tay còn cầm một chuỗi hồ lô đường mới vừa mua.


Tiểu hòa thượng Viên Tế bước chân ngắn nhỏ nhanh chóng chạy tới, "Sư phụ, ngươi sao lại chạy loạn a?"


Liễu Liễu đem hồ lô đường đưa cho đồ đệ, "Ngươi xem, giống Viên Sa hóa ngốc kia không?" Sau khi đột nhiên phát cuồng ở thành Lạc Dương, Viên Sa liền vẫn luôn không ổn, nhốt ở trong thiện phòng Vô Minh Tông, cùng tình huống trước mắt thực sự có chút tương tự.


"Có lẽ là trung cổ." Chưởng môn Vạn Cổ Môn Nhậm Tung Diệt duỗi đầu lại đây xem.


"Ta thấy là trúng độc." Thiên Độc Giáo giáo chủ Hoàng Đằng cũng lại đây xem náo nhiệt.
Hai người đối thoại khiến cho Diêu Hùng chú ý, điểm huyệt đạo đồ đệ, đứng dậy hướng hai người chắp tay, "Nhị vị, có thể xem giúp tiểu đồ đệ, rốt cuộc là trung cổ hay là trúng độc không?"


Bệnh trạng xác thật như là tẩu hỏa nhập ma, nhưng Cực Dương Liệt Hỏa Công đối với tâm cảnh cũng không yêu cầu quá hà khắc, không dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Cũng chỉ là so võ công, làm sao đến nỗi phát khởi cuồng.


Nhậm Tung Diệt cùng Hoàng Đằng nhìn nhau một cái, đồng thời xua tay, "Chúng ta lại không phải đại phu." Nguyên tắc của hai phái bọn họ, chỉ hại người không cứu người.


"Di, thân thể này đủ rắn chắc, làm thành thi khôi khẳng định dùng tốt," Thạch Thi Giáo giáo chủ thình lình nói một câu, từ giữa hai người ló đầu ra, mắt sáng lóe nhìn chằm chằm Trương Gia Bảo trên mặt đất, "Diêu chưởng môn, đồ đệ ngươi nếu không chữa được, nhớ bán cho ta, ta cho ngươi cái giá tốt, di hì hì hì......"


Tiếng cườ quỷ dị làm các môn phái không rét mà run, Diêu Hùng chết khiếp, gọi người tới nâng Trương Gia Bảo đi.


Vô Cực Tông chuẩn bị đại phu, lập tức qua xem bệnh cho Diêu Hùng, bắt mạch một lúc lâu cũng nhìn không ra nguyên cớ, chỉ biết nội lực hỗn loạn, thần chí không rõ, nguyên nhân không rõ.


Thay một khối ván gỗ, luận võ tiếp tục. Thần Tử Thích muốn quay về chỗ Lư Sơn, ngẩng đầu nhìn Đan Y trên đài cao một cái, thấy y thần sắc đạm mạc, mắt đuôi phượng xinh đẹp vẫn đang nhìn mình, liền hướng y chớp chớp đôi mắt.


Đan Y thu được kia một đạo ánh mắt kia tức khắc tâm hoa nộ phóng, muốn đem Thần Tử Thích kéo lại đây xoa nắn, chỉ là người đã đi xa, đành phải tiếp tục bảo trì bộ dáng cao thâm khó đoán, "Thế nào?"


"Nhậm chưởng môn nói, rất có khả năng là cổ, nhưng hắn chưa thấy qua loại này." Điêu Liệt đi tới, thấp giọng nói.


Cổ...... Đan Y bưng chiếc ly trong tầm tay lên, nhẹ nhấp một ngụm, nhìn về phía mấy thủ hạ Quy Vân Cung đứng bên hồ, trầm mặc không nói.


Mấy tràng luận võ kế tiếp, liên tiếp có người phát cuồng, đều là ở võ trường đông sườn. La Hồng Phong thần sắc lạnh lẽo đứng trên đài cao, nhìn người thứ ba bị Quy Vân Cung trói laij, trầm giọng nói: "Kích trống!"


"Đông ——" một tiếng dài vang vọng toàn trường, mọi người đang luận võ sôi nổi ngừng lại, nhìn về đài của Vô Cực Tông.


"Tạm dừng luận võ!" La Hồng Phong dùng nội lực truyền lời, phi thân nhảy đến thạch đài giữa Tứ Tượng Hồ, đối mặt Đan Y cất cao giọng nói, "Quy Vân Cung chủ, đệ tử chính đạo liên tiếp tẩu hỏa nhập ma, ngươi có cái gì muốn nói không?"


Lời vừa nói ra, bốn phía chấn kinh. Mọi người mới phản ứng lại, một cái hai cái xảy ra xem như ngẫu nhiên, nhưng xảy ra chuyện đều là người ở đông sườn, này khẳng định có vấn đề.


"Nghe nói Vân gia hơn mười khẩu ở Lục Dương Thành chết thảm, cũng có quan hệ tới Quy Vân Cung!"


"Những người vừa rồi đều là trụ cột trong môn phái, Quy Vân Cung đây là ý gì?"


Chính đạo bên kia bắt đầu xôn xao, Huyền Đạo bên này cũng sửng sốt. Hoàng Đằng cùng Nhậm Tung Diệt trừng mắt lẫn nhau, đều hoài nghi là đối phương ra tay. Hoàng Hóa Tàm hậu tri hậu giác phản ứng lại, vội vàng nhảy đến Thái Cực trên thạch đài, cùng La Hồng Phong đứng chung một chỗ, ý tứ rõ ràng nếu Đan Y thừa nhận là chính mình ra tay khiêu khích, hai người phải liên thủ đối phó y.


Thần Tử Thích nhíu mày, cọ một chút đứng dậy.


"Ngươi làm cái gì?" Lý Vu Hàn bắt lấy hắn, nhíu mày nói.


"Ta qua nhìn xem." Thần Tử Thích thấp giọng nói, hất tay cữu cữu ra, khom lưng từ trong đám người chuồn ra, nhanh chóng hướng đến hồ đông sườn. Tiểu hồng điểu nhà mình ăn nói vụng về, chưa nói được gì đã bị hai cái lão nhân vòng vòng cho ăn mệt, hắn đến hỗ trợ.


"A!" Đan Y tư thế cũng không thay đổi lấy một chút, phát ra một tiếng hừ lạnh, thanh âm kia tựa hồ thực nhẹ, nhưng lại kỳ dị mà truyền tới lỗ tai mỗi người ở đây, như tiếng sấm đột nhiên vang lên, toàn trường đình chỉ.


"Cung chủ chúng ta chưa từng tu tập Bát Hoang vô cực công, đệ tử quý phái vì sao tẩu hỏa nhập ma, La tông chủ nếu không biết, không ngại về nhà hỏi tôn sư một chút?" Lam Sơn Vũ mở quạt xếp, thong thả ung dung từ sau đài cao đi đến, cười nhạo nói.


Thần Tử Thích chậm lại bước chân, nhẹ nhàng thở ra. Thiếu chút nữa đã quên, Lam Sơn Vũ cũng đi theo, lời nói ra hẳn khiến người ăn không hết mệt, nhưng vẫn bước tới hướng đông sườn.


La Hồng Phong bị Lam Sơn Vũ làm tức giận đến nghiến răng, đang muốn nói cái gì nữa, Sáp Đao Giáo chủ đúng lúc đứng lên, đem đôi tay hợp lại ở bên miệng, la lớn: "Nếu sư phụ ngươi cũng không hiểu, có thể về nhà hỏi nương ngươi một chút!"


Hai chữ 'Nương ngươi' dùng nội lực hô lên, trên mặt hồ phản xạ lại, "Nương ngươi...... Nương ngươi...... Nương ngươi......"


"Ha ha ha ha ha......" chúng Huyền Đạo tức khắc cất tiếng cười to.


Tác giả có lời muốn nói:


Tiểu kịch trường:


《 Huyền Đạo tới võ lâm đại hội đến tột cùng muốn làm gì》


Điểu công: Võ lâm đại hội lần này, chủ yếu là tuyên truyền hình tượng Huyền Đạo chúng ta một chút


Vạn Cổ Môn: Muốn khiến người bị ngươi khống chế sao? Muốn giết người cách xa ngàn dặm sao? Dưỡng cổ, con đường làm giàu mới.


Thiên Độc Giáo: Phấn ngứa, cay chảy nước mắt, vụ lớn bán phá giá, chỉ cần 998, chỉ cần 998


Sáp Đao Giáo: Gần đây có chuyện luẩn quẩn trong lòng sao? Sáp Đao Giáo tri kỷ cố vấn, bán hộ chủy thủ, lụa trắng, hạc đỉnh hồng


Thạch Thi Giáo: Thu mua thi thể, giá cả vừa phải


Thích Thích:......


--------------------
Chỗ rẽ quay đầu lại ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Hồ cay tiểu dưa chuột ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Vì nạp phí ném 1 cái địa lôi
Sở yên minh ném 1 cái địa lôi
Đội trưởng long miêu ném 1 cái địa lôi
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Hoài An ném 1 cái địa lôi
Lam ô vuông vũ điều ném 1 cái lựu đạn
Rưng rưng chờ đổi mới ném 1 cái địa lôi
Quả táo vạn tuế ném 1 cái địa lôi
Quất sinh chỉ ném 1 cái địa lôi
Hoài An ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Đối ta lão công liền 177 ném 1 cái địa lôi
Tĩnh trúc khó thư mạc ngưng lăng ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
brickk ném 1 cái địa lôi
A a a ném 1 cái hoả tiễn
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Cẩm tiên sinh ném 1 cái địa lôi
brickk ném 1 cái địa lôi
Tím tiết ném 1 cái địa lôi
A miêu a ~ ném 1 cái địa lôi
Một con một mét bảy con thỏ. Ném 1 cái địa lôi
Miêu công tổ đội hướng chim nhỏ cúc hoa ném 1 cái địa lôi
Vì thực miêu cười cười ném 1 cái địa lôi
Ai ở loạn đặt tên ném 1 cái địa lôi
Tĩnh trúc khó thư mạc ngưng lăng ném 1 cái địa lôi
Đại dã diệu tử ném 1 cái hoả tiễn
Chính bản 61 ném 1 cái địa lôi
Quả táo vạn tuế ném 1 cái lựu đạn
Rưng rưng chờ đổi mới ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Miêu công tổ đội hướng chim nhỏ cúc hoa ném 1 cái địa lôi
Thật lâu không có cảm tạ bá vương phiếu, trách ta mỗi ngày phát quá cấp ~ từ ngày hôm qua bắt đầu Tieba, cảm ơn các đại nhân địa lôi, lựu đạn, hoả tiễn ~ tặng một cuốn 《 cắm đao quyết 》 do Sáp Đao Giáo xuất bản ~ pi ~~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện