Chương 86
Bá Nạp Đức cẩn thận đánh giá thiếu niên đối diện, sắc mặt không thay đổi, thoạt nhìn cũng không có cái gì khác thường......
Chẳng lẽ không quen biết?
Không có khả năng, Long Cảnh phản ứng lớn như vậy.
Yuuya lẳng lặng đứng trong chốc lát, tiếp theo nhìn Bá Nạp Đức một cái, xoay người rời đi.
Bá Nạp Đức ngốc lăng, liền như vậy mà đi sao? Hơn nữa, ánh mắt Yuu nhìn hắn hồi nãy thật thấm người a!
Tiếng chuông điện thoại đã dừng lại, Bá Nạp Đức nhìn di động một cái thật lâu, nhướng mày, thần sắc đạm mạc khẽ hừ một tiếng, mặc kệ đi, đến lúc đó rồi nói sau.
Mặc kệ Bá Nạp Đức bàn tính như thế nào, lại không đoán trước được, Long Cảnh sẽ đến nhanh như vậy.
Hắn cho rằng nam nhân kia hẳn là có thể trầm ổn.
Thời điểm Masaomi về nhà, liền thấy một nam nhân đứng ở cửa nhà, thật sự là làm người không thể không để ý.
Nam nhân kia một thân hưu nhàn phục đơn giản, rõ ràng cái gì cũng không làm, cả người lại tản ra hơi thở làm người sợ hãi, hắn khẽ nâng đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn quét chung cư này một lần, tiếp theo nhíu mày, không mấy vừa lòng nói một câu với nữ nhân bên người.
Khoảng cách có điểm xa, cho nên Masaomi cũng không nghe được nam nhân nói cái gì.
Thời điểm đến gần, Masaomi lúc này mới phát hiện, nam nhân nói, cũng không phải là tiếng Nhật, nếu một hai phải nói, là tiếng Trung? Nhưng lại có điểm không giống, ít nhất tiếng Trung hắn nghe được trước kia không phải như thế.
Nếu lúc này Yuuya ở đây, như vậy cậu nhất định có thể trả lời nghi hoặc của Masaomi.
Nam nhân nói là tiếng Trung không sai, nhưng đó lại là một chi nhánh của tiếng Trung, tiếng Quảng Đông.
Nữ trợ lý trang điểm nóng bỏng kia hơi mỉm cười, vén tóc ra sau tai, thoạt nhìn đặc biệt phong tình vạn chủng, cũng nói tiếng Trung kỳ quái.
Hai người kia là ai?
"Chào ngài, xin hỏi hai người là......" Masaomi lộ ra một nụ cười ôn hòa, hỏi.
Long Cảnh híp mắt, đánh giá nam nhân trước mắt một lần, không mở miệng, nhưng nữ trợ lý bên cạnh lại lộ ra mỉm cười đi lên trước, lời ra khỏi miệng chính là tiếng Nhật lưu loát.
"Chào anh, tiên sinh, ông chủ của tôi là tới nơi này tìm người, xin hỏi nơi này có phải là nhà Asahina không?"
Masaomi gật đầu, có chút kinh ngạc vì người này nói tiếng Nhật lưu loát như thế "Tôi chính là Asahina, xin hỏi vị tiên sinh này là muốn tìm người nào?"
Người thứ nhất Masaomi nghĩ đến chính là Bá Nạp Đức Mặc Phỉ, lại nói tiếp người nước ngoài kia cũng đã ở nhà họ vài ngày, tuy rằng mỗi ngày đều ngủ sô pha nhưng cũng không thấy hắn oán giận.
Khí tràng của người này cường đại như thế, hẳn là bạn của Mặc Phỉ tiên sinh đi.
Nữ trợ lý lộ ra một nụ cười gãi đúng chỗ ngứa, vừa không làm người phản cảm cũng sẽ không làm người cảm thấy thất lễ "Như vậy anh chính là chủ nhân của chung cư này, xin hỏi có thể để chúng tôi đi vào được không?"
Masaomi dẫn đầu đi lên trước, cười nói, "Đương nhiên."
Nói xong liền mang người đi vào, hắn cố ý nhìn thoáng qua nam nhân kia, phát hiện người kia vẫn là mặt vô biểu tình, đôi mắt đen sắc bén tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.
Lúc này Masaomi mới có chút hoảng hốt phát hiện, đôi mắt của nam nhân này, cũng nồng đậm như mực, rất giống mắt của Yuuya.
--------------
Bá Nạp Đức vừa rửa xong một rổ dâu tây tươi ngon, cầm một quả ăn, thật ngọt! Hắn yên lặng nắm tay, lúc này rốt cuộc cũng không phải là dâu tây không có cá tính, Yuu nhất định sẽ thích!
Hắn tràn ngập tin tưởng.
Vừa đi đến chỗ ngoặt, liền nhìn thấy Long Cảnh mang theo một thân hơi thở lạnh lẽo đi vào, cả người hắn đều sợ ngây người!
Đôi tay bưng rổ dâu tây của Bá Nạp Đức vô ý thức buông ra, loảng xoảng một tiếng, dâu tây rớt đầy đất.
Long Cảnh nhìn hắn một cái, gợi lên khóe miệng "Làm sao vậy, tuổi còn trẻ liền bị Parkinson sao?"
Úc! Gặp quỷ, Long Cảnh độc miệng càng ngày càng lợi hại!
Tiếp theo hắn chậm nửa nhịp phản ứng, không đúng a! Lúc này cậu ta không phải là nên ở Hong Kong sao? Vì sao nhanh như vậy liền tới Nhật Bản?
Chẳng lẽ là thời điểm gọi điện thoại người cũng đã đến Nhật Bản?
Bá Nạp Đức khụ một tiếng, cười gượng nói: "Cảnh, cậu tới thật sớm, tôi còn muốn đón cậu đó."
"Ngay cả rổ dâu tây cũng rửa không xong, cậu là ngồi xe lăn đón tôi sao?"
Bá Nạp Đức "......"
Nữ trợ lý mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không rên một tiếng đứng ở một bên, nỗ lực đảm đương phông nền, có thể thấy được tu dưỡng chức nghiệp của cô có bao nhiêu cường đại.
Masaomi rốt cuộc cũng cảm thấy không thích hợp, không khí giữa hai người này thoạt nhìn thực không thích hợp a, nhưng bọn họ thật sự nhận thức. Hắn nhịn không được mở miệng "Mặc Phỉ tiên sinh, vị tiên sinh này là tới tìm ngài sao?"
Bá Nạp Đức bụm mặt, có chút không nghĩ đối mặt với sự thật, nếu Long Cảnh đã tới, thời gian ở chung giữa Yuu và hắn liền không còn!
Hắn hữu khí vô lực nói "Không phải...... Một hai phải nói thì, cậu ta là tới tìm Yuu, đúng không, Cảnh."
Long Cảnh cũng không nói tiếp, chân dài bước đi, đến đại sảnh, hắn nhìn quanh bốn phía một chút, "Em ấy đâu?"
Bá Nạp Đức nhanh chóng chạy đến bên người hắn, kích động nói "Úc, Cảnh thân ái, này không phải nhận thức của tôi với cậu, lấy nhận thức của tôi với cậu, cậu không nên gấp gáp như vậy a!"
Long Cảnh nhìn chằm chằm hắn, trong mắt là ý vị nồng hậu, thấy trên trán Bá Nạp Đức chảy ra mồ hôi, hắn mới từ từ thu hồi tầm mắt "Sao tôi không biết cậu học tiếng Trung tốt như vậy, gấp gáp?"
Bá Nạp Đức lại cười gượng hai tiếng "Này, này không phải là có một câu nói sao, nhập gia tùy tục, tôi luôn chăm chỉ học tiếng Trung a."
Long Cảnh ý vị thâm trường nga một tiếng, rốt cuộc đại phát từ bi không tính toán nhằm vào hắn, hắn xoay người nhìn Masaomi, dùng tiếng Nhật mở miệng "Tôi tới tìm người, anh hẳn là nhận thức, em ấy tên là Long Lan."
Masaomi giật mình, vẫn chưa kịp phản ứng Long Lan trong miệng hắn là người nào, có chút chần chờ mở miệng "Tiên sinh, tôi nghĩ ngài tìm lầm rồi, nhà của chúng tôi cũng không có ai tên Long Lan."
Thần sắc Long Cảnh bất biến, thập phần chắc chắn "Không, em ấy đích xác cũng chỉ ở chỗ này."
Masaomi mờ mịt nhìn về phía Bá Nạp Đức "Mặc Phỉ tiên sinh, này......"
Bá Nạp Đức khụ một tiếng, "Masaomi tiên sinh, anh cũng đừng cảm thấy kinh ngạc, người Cảnh muốn tìm chính là Yuuya."
Người mà nam nhân này muốn tìm là Yuuya?
Masaomi nhịn không được kinh ngạc, nhưng sao lại vậy? Yuuya mỗi ngày đều ở nhà, hắn cũng không nghe nói cậu nhận thức một nhân vật có thân phận không rõ hơn nữa còn nguy hiểm a.
Bá Nạp Đức gãi gãi tóc, theo bản năng liếc trên cầu thang một cái, ngay sau đó liền cứng người lại, bởi vì Yuuya đứng ở nơi đó, cùng hai người bọn họ xa xa nhìn nhau.
Cách cầu thang thật dài, một người đứng ở trên cầu thang, một người đứng ở dưới cầu thang.
Thời gian phảng phất yên lặng tại một khắc này, hai người đều không nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn đối phương.
Yuuya mặt vô biểu tình, mắt đen trước sau như một tinh oánh dịch thấu, nhưng nhìn chằm chằm lâu rồi liền sẽ phát hiện, đôi mắt cậu bịt kín một tầng sắc thái không rõ, làm người vô cớ cảm giác lạnh lẽo.
Thần sắc Long Cảnh bất biến, bởi vì nguyên nhân độ cao, hắn nâng đầu, đối diện với ánh mắt nhìn xuống của Yuuya, loại tư thái này của hắn vô hình trung lộ ra một tia hèn mọn, phảng phất như thần phục với đối phương.
Bá Nạp Đức đột nhiên ngẩn ra, xoa xoa mắt, hắn cư nhiên ở trên người Long Cảnh thấy được hèn mọn? Sao có thể! Cái người trời đất bao la Long Cảnh lớn nhất, ai đều không bỏ ở trong mắt, sao có thể sẽ xuất hiện loại vẻ mặt này!
Nhìn bộ dáng của hai người, Masaomi vô cớ sinh ra một cỗ bất an, hơn nữa dần dần mở rộng, tựa hồ sẽ phát sinh chuyện gì đó vượt ngoài dự kiến.
Masaomi vừa định mở miệng, Yuuya lại đột ngột hiệu suất, môi mỏng phấn nộn câu ra một độ cong nho nhỏ, mà khuôn mặt tinh xảo của cậu lại vạn phần quạnh quẽ, cậu nhẹ nhàng mở miệng "Đã lâu không thấy, anh trai."
Masaomi ngẩn ra, có chút phản ứng không kịp, anh trai......
Ai cũng không phát hiện, trong nháy mắt nghe thấy tiếng anh trai, Long Cảnh trong nháy mắt đã xảy ra biến hoá kinh người, hai tay rũ hai bên của hắn đột nhiên nắm chặt, dùng hết tự chủ mới khắc chế được biến hoá nháy mắt của mình.
Nhìn về phía Yuuya đang cười, Long Cảnh cũng hơi hơi cười, hắn nỗ lực dùng ngữ khí nói chuyện ngày thường "Ân, cùng anh về nhà đi."
Bá Nạp Đức trong nháy mắt cứng đờ!
Hoàn toàn không tưởng tượng được, nguyên lai Yuu và Long Cảnh thế nhưng là dạng quan hệ này!
Masaomi cũng chấn kinh rồi, hắn đương nhiên biết Yuuya cũng không phải là hài tử của Rintaro, nhưng lại rất ít người nhắc tới, cho nên hắn vẫn luôn cảm thấy người nhà của Yuuya chính là bọn họ.
Hắn biết hắn đối với thiếu niên có một loại cảm giác rất kỳ quái, Masaomi cũng vẫn luôn nỗ lực đối tốt với Yuuya, hy vọng từ trong miệng cậu nghe được một tiếng anh trai, nói vậy, hẳn là sẽ thực vui vẻ đi......
Không nghĩ tới, Yuuya có anh trai, nguyên lai, cậu có anh trai chân chính......
Nhìn hai người này, Masaomi lúc này mới phát hiện, bọn họ rất giống, tóc đen mắt đen giống nhau, còn có loại khí chất này, cũng không phải người bình thường có thể học được......
Sao hắn không phát hiện ngay từ đầu?
Masaomi nỗ lực áp xuống chua xót trong lòng, nhìn Yuuya, trong nháy mắt này, chỉ có chính Masaomi biết, hắn có bao nhiêu hy vọng từ trong miệng thiếu niên nghe được câu trả lời phủ định.
Nếu anh trai lâu như vậy cũng không tìm tới, trở về còn có ý tứ gì?
Cho nên, cự tuyệt đi......
Yuuya lúc này động, cậu chậm rãi từ cầu thang đi xuống, thời điểm đi đến còn thừa hai bậc thang mới dừng lại, lúc này cậu và Long Cảnh có chiều cao không sai biệt lắm.
Thanh âm thanh lãnh của thiếu niên vang lên, "Được thôi, chúng ta trở về đi."
Bình luận truyện