Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 42: Tình cổ



Editor: TrieuKyAn

“Mộng Chi?” Tiểu tứ nhướng mày nhìn Bạch Mộng Chi, thần sắc người này có chút lạ. Hình như là đã xảy ra chuyện gì.

“Không có gì, tiểu công chúa mệt. Chúng ta hồi đi.” Bạch Mộng Chi giọng điệu vẫn thoải mái như vậy, chẳng qua trong mắt không có ý cười, phượng mâu híp lại hướng chính sảnh thoáng nhìn.

An Dương cũng không hỏi nhiều, chính là bước nhanh cùng tiểu tứ

Trở lại phong nguyệt bảo giám, Bạch Mộng Chi chần chờ một chút đem Bạch Nhã Nhã giao cho A Tình chiếu cố. Tiểu tứ cùng An Dương biết hắn sắp nói ra suy nghĩ của mình, đều cùng đi qua.

“Theo ngươi nghĩ đó là cái gì?”

“Trùng cổ?”

Nhìn hai vị kia đều trợn to mắt nhìn mình, Mộng Chi cũng hiểu được vẫn đề này vô cùng đau đầu.”Đúng vậy, là cổ. Vừa rồi tiểu công chúa té xỉu bởi vì do cổ trùng phá xác mà ra, hiện tại đã sắp tiến vào nội tạng của nàng, rất khó khẳng định nó núp ở chỗ nào.”

Mộng Chi vén tóc dài, có chút chần chờ, “Từ màu sắc đồng tử của nàng, có thể phán đoán cổ này..... Không phải loại nguy hiểm tới tính mạng... Nếu như ta biết, thời gian cổ trùng này tồn tại rất ngắn... Bất quá...”

“Như thế nào?” Nghe tới không có ảnh hưởng tới tính mạng, Bạch An Dương yên lòng.

“Ngươi đừng có dông dài đi?” Tiểu tứ vội la lên.

“Nếu đúng như đây là tình cổ. Loại cổ trùng này, bản thể chính là mẫu cổ, căn bản không có tử cổ! Trùng cổ này không có ăn người, nhưng cũng không sản sinh thêm trùng cổ con!” Mộng Chi cảm thấy thực đau đầu, bắt đầu nghĩ miên man... Chẳng qua, rốt cuộc là ai làm?

“Cái gì? Không có tử cổ thì làm sao có thể giải đây?”

“Bởi vì đây là tình cổ, khiến con người nhục dục trong bể tình. Mẫu cổ sống tại trên người ai thì người đó như bị trúng xuân dược nhẹ, nhưng là đối với người yêu nàng, e là....” (Tức là chị Nhã Nhã bị trúng xuân dược nhẹ, còn những người yêu chị ấy mới bị trúng xuân dược nặng =]] Lại còn thế nữa)

“A ~~~~~~” một tiếng kiều nhuyễn gọi từ trong phòng vang lên. Ngoài phòng mắt ba thiếu niên không khỏi nứt ra, không nghĩ tới sẽ phát tác nhanh như vậy! Đẩy cửa phòng ra vừa thấy, đúng là A Tình đang nút bộ ngực sữa, ngoại bào màu hồng vị ném lăn lóc dưới đất....

“Ngô..” Mộng Chi sực tỉnh lấy dao bổ nhào sau lưng A Tình, A Tình yếu đuối gục trên người Bạch Nhã Nhã... Bạch Mộng Chi cố kìm nén xúc động muốn giết người, đem A Tình kéo xuống dưới. Hắn biết, đây là tử cổ phát tác... Tử cổ cách mẫu càng xa thì càng khó khống chế

“Lão Tứ, nàng là của ngươi.” Dứt lời, Mộng Chi ngay cả ngón chân cũng di động nửa bước, chính là t nhìn trên giường,quần áo tán loạn vứt ngang dọc.

Bạch Nhã Nhã, đột nhiên mở ra con ngươi nhuốm màu tử sắc, cười xinh đẹp với hắn, nâng lên cánh tay nõn nà quấn lấy ngón tay Mộng Chi khẽ lắc, nói: Mộng Chi ca ca... Nhã Nhã rất nhớ ngươi a, đến nha....

Mộng Chi nhắm lại ánh mắt, không, hắn biết đây chính là ảo giác mà thôi. Người bị ảnh hưởng bởi trung cổ sẽ cảm thấy mẫu cổ tìm cách khiêu khích quyến rũ hắn, này chỉ là chút tài mọn!!! Không thể khuất phục!!!

Chính là....

“Ân...” Bạch Nhã Nhã cảm thấy đầu thực hỗn loạn, là ai, là ai đang liếm cổ của nàng? A, hảo mát.. Bạch Nhã Nhã cảm thấy trên đùi chợt lạnh, đôi hài bị cởi ra.. Ngón chân trắng nõn cùng đùi ngọc bại lộ trong không khí khiến nàng cảm thấy hơi lạnh, nhưng là lập tức liền có nhiều thứ ấm áp bao bọc lấy thân thể nàng, một chút cũng không thấy lạnh nữa.

“Tứ Tứ...?” Là tiểu tứ! Bạch Nhã Nhã cảm nhận được hương vị quen thuộc, trên vai trànvề từng đợt mát mẻ, tiểu tứ nhẹ nhàng khoan khoái gạt tóc trên khuôn mặt nàng.”A....tứ tứ?”

Một bàn tay to tiến tới chiếm hữu bộ ngực nàng, tại tuyết nhũ đầy đặn điểm thêm hai mâm xôi nhỏ màu hồng mà xoa nắn, tiểu tứ nhẹ cởi bỏ quần áo của nàng, khuôn mặt chôn ở hung nhũ đẫy đà bị hắn cọ xát, hô hấp nóng rực khiến tim Nhã Nhã đập nhanh.

“Nhã Nhã Nhã nhã.... Ta đối tốt với ngươi sao?” Tiểu tứ không nhịn được mà hạ xuống một nụ hôn nóng, run rẩy ngậm cánh hoa phấn hồng, đầu lưỡi quấn lấy dây dưa

“Ân.... tứ tứ a...” Hai má Bạch Nhã Nhã ửng đỏ, không nhịn được mà vặn vẹo thân thể, hắn là ca ca của nàng, tuy nàng biết rằng chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh, nhưng là.... Xấu hổ a.

Bạch Nhã Nhã định giơ cánh tay lên đẩy ra đầu hắn ra, ai ngờ cánh tay cũng không cử động được, mở mắt ngẩng đầu lên thì vừa thấy, không khỏi ngẩn ra, chỉ thấy Bạch Mộng Chi với khuôn mặt mị hoặc đảo điên trời đất xuất hiện tại trên mặt nàng bắt lấy hai cánh tay cố định trên đỉnh đầu để nàng không thể nhúc nhích, hắn lại dám dùng thắt lưng trói tay nàng a? Này, đây là cái tình huống gì? Tại sao hắn cùng tiểu tứ lại ở trong này??

“Hắc, bảo bối, sớm đã nói trước có ngày sẽ cùng hoan ái với nàng khi nàng thanh tỉnh a....” Lập tức đôi môi ướt át dán xuống,đồng thời đem tiếng hét của nàng nuốt vào

Yêu nghiệt này càng hôn, khí tức càng ồ ô, Bạch Nhã nhã mở mắt vừa lúc nhìn thấy yết hầu hắn lăn lộn, hắn đưa ra một bàn tay vuốt ve bả vai trắng mịn loã lồ trong không khí, tay kia lại bắt lấy hai tay bị trói chặt kéo dần dần xuống dưới, chạm vào nhiệt căn nóng bỏng bị ngăn cách bởi lớp quần áo....Khi Nhã Nhã run rẩy, bàn tay vô tình cọ xát nơi đó, khiến hắn một phen thở dài đi ra.

“Ngô....” Nàng bị Mộng Chi hôn ôn nhu,đôi môi nóng rực mút hiến nàng không thở nổi. Thở hổn hển, bộ ngực cũng do đó mà nhấp nhô lên xuống, cố sức hít sâu để lấy không khí trong miệng hắn “Ô...” Ai ngờ nụ hoa đau xót, là do tiểu tứ cắn.

“Bảo bối của ta thật nhiệt tình a.” Tiểu tứ đưa tay xuống phía dưới xoa xoa, miệng không ngừng liếm láp khoả anh đào khiến nó sưng vù lên, theo nhịp thở dồn ậpcủa nàng mà cọ xát lên xuống phần thân dưới, đôi môi hắn thay phiên đoạt lấy hai khoả trước ngực, hai tiểu nụ hoa bị trêu đùa tới mức đứng thẳng.”Thoạt nhìn vẫn là ngon miệng như vậy...” Dứt lời lấy đồi lưỡi vờn quanh nhũ tiêm, bên kia cũng không quên dùng ngón cái và trỏ xoa nắn..

“Ngô.....” Không cần a, Bạch Nhã nhã kêu rên ở trong lòng, chính mình bị biến thành thật kỳ quái, vì cái gì tiểu tứ cùng Bạch Mộng Chi cũng như vậy? Ở trên giường đối với mình làm ra chuyện như vậy? Bạch Mộng Chi không phải vị hôn phu của mình sao?

Như thế nào lại cho phép vị hôn thê của mình bị nam nhân khác chơi đùa như vậy? Người kia lại còn là ca ca ruột của nàng? Hảo hỗn loạn a... Chính là vui thích nhưng nàng vẫn thấy nhiều nghi vấn trong lòng....

A.... Mộng Chi đã buông tha môi anh đào của nàng, liếm một bên thuỳ tai,cảm giác tê dại như vậy làm cho nàng nhẹ nhàng run rẩy, mà tiểu tứ cũng giao ra nhũ miên cho Mộng Chi thay thế, Bạch Mộng Chi lập tức tiếp nhận, bất đồng với tiểu tứ nhiệt liệt, Mộng Chi dây dưa nhẹ mà nhu, lại làm cho người ta càng thêm khát vọng...

“A....A không....” Mộng Chi tiếp tục nghiêng người về phía trước, thân thể để đè phía trên Nhã Nhã,miệng lưỡi khiêu khích núm vú, dùng sức bắt được cổ tay bị trói của nàng, khiến cho tay Nhã Nhã càng dán chặt vào ti quần mỏng của hắn chậm rãi xoa xoa.....

Giờ này khắc này, cặp vú mềm mại của Bạch Nhã nhã đang bị hai nam nhân miệng lưỡi dây dưa.... Còn tay lại bị chế trụ tại khố gian của nam nhân

Nàng há to hút lấy không khí ái muội này, đầu vẫn là mờ mịt, giương mắt lên thấy đầu Mộng Chi nhấp nhô mút lấy trước ngực như tiểu hài tử, một cái hồng sắc thù du chính để ngang trước mắt mình, Bạch Nhã nhã không có nghĩ nhiều, hất càm lên hung hăng cắn...

“Ân...” Bạch Mộng Chi hừ một tiếng, nháy mắt tăng lực độ hút, Bạch Nhã Nhã thở gấp kêu lớn, ánh mắt tràn ngập sắc tình. Bên cạnh có người đem hai tay nàng vói vào trong quần của hắn, xúc cảm mềm mại từ bàn tay nhỏ đánh úp lại, khiến người kia dâng trào lửa nóng, kêu lên...”A...”

“Tiểu muội ướt a... Thiệt nhiều nước.”

Cái gì? Bạch Nhã nhã lại lắp bắp kinh hãi, còn có người thứ 3? Thanh âm kia sao nghe giống như của Tam ca vậy?”Ân.....” Tiếp đó giữa hai chân truyền đến xúc cảm ngưa ngứa, là có sợi tóc xẹt qua.

Hai đùi trắng nõn đã bị người kia nhẹ nhàng mở ra, cho dù nàng giãy dụa, đối với bàn tay khống chế hữu lực của nam nhân kia, phản kháng của nàng cũng chỉ là tiểu muỗi không đáng kể, hai chân bị nam nhân banh ra hai bên, váy sớm đã bị nhấc lên lộ ra quần lót ti chất phấn hồng, hai bên dây lưng vô tội còn vắt vẻo trên mông, khiến mấy người nam nhân kia rất muốn tự tay mở ra a...

“Ngón tay đã bị chất lỏng của tiểu muội nhuộm ướt ~~~ ca ca giúp ngươi lấy xuống đây, được chứ?”ngón tay thon dài, Bạch An Dương dùng tốc độ tra tấn tiểu nhân nhi, rồi cúi xuống thổi nhiệt vào hang động bí ẩn xinh đẹp kia, thỉnh thoảng lại cúi hẳn xuống, ấn hẳn đôi môi vào đó,khiến hoa huy*t bị kích thích tê dại tiết ra càng nhiều mật dịch..

“A không......” Bạch Nhã Nhã thở hổn hển, Tiểu bích Tiểu Nguyệt đều ở nơi nào a? Vì cái gì lúc này lại đi mất?

“Chính là, bên dưới rất thành khẩn nha.” Bạch An Dương vô tội nói, trên tay động tác lại càng ngày càng làm càn, ngay cả hô hấp cũng phun tại giữa hai chân nàng”Nếu không ca ca giúp ngươi liếm khô mật dịch được không?” Thanh âm hắn ôn nhu mà hàm khiêu khích, khêu gợi rối tinh rối mù.

“Tiểu công chúa hẳn đang rất muốn a, An Dương...” Bạch Mộng Chi thấp thấp cười rộ lên, hơi chút rút lui khỏi nụ hoa,môi gợi lên một đạo chỉ bạc...

“Không cần, không cần được không..” Nàng yếu ớt kêu to, chính là căn bản không có người nghe ý kiến của nàng.

“Thật không..” Bạch An Dương không có hảo ý phiêu liếc mắt một cái,cúi xuông tham lam hút.Bạch Mộng Chi nở nụ cười. Không có chút nào báo động trước, cách tiết khố che chở nơi riêng tư của nàng,hắn hạ đôi môi xuống.

“A...” Nàng run rẩy.

Hai tay An Dương gắt gao chế trụ hai đùi trắng nõn mở rộng ra hai bên khiến tiểu huyệt hồng lộ ra giữa không khí do tiết khố mỏng bị ẩm ướt trong suốt, cúi người ghé vào giữa hai chân nàng, đầu lưỡi tìm tòi nhẹ nhàng hoạt động tại khe hẹp kia, thiên, An Dương cảm thấy tim chính mình đập thật nhanh...

Đây là, đây là địa phương tư mật của Nhã Nhã, hiện tại hiện ra ngay trước mắt mình... Hắn cách tiểu khố đặt xuống nụ hôn sùng bái, cũng không lập tức vạch ra... Hắn có thể cảm thấy dưới thân nhân nhi co chặt, chắc là sợ, a... Có thể tưởng tượng được đến chính là hoa huy*t của Nhã Nhã hiện tại cũng nhất định rất chặt, nghĩ đến ngón tay của mình từng tham nhập tiểu huyệt động kia..

Huyệt động mềm mại kia.. Kia.. Khi nàng lên đỉnh nơi đó bao vây siết chặt như vậy... Như vậy là trí mạng dụ dỗ đến từ muội muội ruột của hắn a..... An Dương lập tức dùng đầu lưỡi tìm tòi, cách tơ lụa mềm mại dùng sức ngay cả tiết khố cũng lọt vào hoa huy*t của nàng, ngô.. Hảo chặt hảo chặt........

“Ân.. Không a không.....” Bạch Nhã Nhã cả người buộc chặt, cắn môi cánh hoa, càng nhịn, tiếng rên rỉ càng thoát ra khỏi miệng, a, Tam ca hiện tại đang hút nơi đó a... Vì cái gì a... Vui thích đánh úp lại, một đợt sóng từ dưới khiên tê dại cho đến phía sau lưng, mông cánh hoa bị nâng, hai chân cũng tự nhiên mở rộng tiến về trước, khiến cho đầu lưỡi Tam ca đi vào càng sâu... Ừ, hảo kích thích a...

Nhã Nhã cung khởi thắt lưng, phía sau lưng lộ ra khe hở lập tức bị tiểu tứ vươn tay tham nhập, ngón tay tà ác kia một đường nhẹ nhàng vuốt ve, lướt qua đường cong đặt tại kiều đồn nhẹ nhàng xoa bóp, trực tiếp lướt qua tiêủ tiết khố.. cả người Nhã Nhã run lên, ngón tay tiểu tứ đã muốn đi tới cúc môn, hiện nhẹ nhàng kìm...

“Tứ ca....” Nhã Nhã run run suy nghĩ vươn tay ngăn cản hắn, lại đụng phải nam căn nóng bỏng của Mộng Chi, Mộng Chi hừ nhẹ cắn nụ hoa trừng phạt nàng, vươn tay kéo tay nàng cao thấp xoa nắn hạ thân khó nhịn của hắn...

“.....” Nàng cắn môi chịu đựng tra tấn ngọt ngào. Đầu lưỡi An Dương vạch khố sang một bên đê dễ bề len vào, khi thì chọc sâu vào, khi lại tiến ra ngoài.. Nhã Nhã mâu thuẫn muốn chết, thật sự là không biết nên hy vọng hắn mau liếm cạn nơi đó,hay là không muôn hắn đối với mình như vậy...

Giống như là biết tâm sự của nàng, Bạch An Dương tại thời điểm nàng khó xử, mở đùi trắng nõn của nàng, nhẹ nhàng hôn lên đùi non, mấy dấu hôn tiên diễm lần lượt xuất hiện quanh đùi, ngón cái day tại lỗ huyệt....”Ô ô... Tam ca a...” Chịu không nổi..

“Nhã Nhã muốn Tam ca của ngươi làm cái gì nha?” Tiểu tứ gảy nụ hoa đã trướng đứng thẳng, tà tà hỏi. Một bàn tay men theo đùi lặng lẽ tiến vào trong quần lót, đột nhiên đầu ngón tay vân vê tiểu trân châu, tà ác nói “Như vậy sao?”

“Ừ.... À không a...” Thiên....

“Không phải a..” Tiểu tứ hoang mang nháy mắt mấy cái, “Tam ca ngươi nói vậy phải làm thế nào đây?” Tiểu tứ biểu tình vô tội muốn chết, chính là ngón tay lại không ngừng nghỉ nhu lộng tiểu trân châu đáng thương...

“Ha ha, tiểu muội có thể là muốn như vậy.” An Dương cũng đem một bàn tay tham nhập cấm địa bị ngăn trở bởi tiết khố, nhẹ nhàng dò hỏi, ngón tay đã đi vào hoa huy*t ngọt ngào ấm áp.. Lập tức đã bị tiểu yêu nữ thân thể ửng hồng dưới thân gắt gao hút trụ..” Ân...”

“Tam.. Tam ca...” A, bị cắm.....

“Phải không? Nhã Nhã muốn Tam ca như vậy hay muốn tứ ca như vậy a?” Dứt lời tiểu tứ tăng lực độ trên tay.. Chính mình cũng bắt đầu ức chế không nhịn được mà thở dốc...

“Là nha, tiểu muội, rốt cuộc muốn như thế nào?” An Dương cũng chậm rãi co rúm... Trong ánh mắt tình dục lưu động khiến cho một mảnh đồng tử vốn tối đen, nay càng sâu hút hồn.

“Ô ô ô ô.....” A, hảo kích thích thật thoải mái, cái miệng nhỏ của Bạch Nhã Nhã nâng lên hút khí, nơi riêng tư mềm mại bị hai thiếu niên này làm cho d*m thủy không ngừng chảy xuôi đi ra.. A a.. Bọn họ, bọn họ tại....

“Tiểu công chúa không nói lời nào, là bởi vì không nhìn thấy đi...” Mộng Chi buông cổ tay vẫn luôn trói buộc ra, thanh âm mị hoặc thanh dán bên tai truyền đến, một phen nâng nửa người nàng dậy

“Như vậy đâu? Có phải hay không có thể thấy được phía dưới của ngươi bị hai ca ca chơi đùa đâu?” Hắn thấp thấp cười, để Nhã nhã tựa vào lồng ngực của mình,hình ảnh dâm mĩ trước mắt khiến đôi mắt phượng của Mộng Chi ánh lên sắc dục....

“A, không....” Bởi vì thân thể bị di động, ngón tay càng tham lam nhập sâu vào hoa huy*t, lại rất nhanh rút ra, ma xát lợi hại, mở mắt nhìn đến càng làm người ta giật mình.

Chính mình ướt một mảng lớn sũng cả tiết khố, ngón tay Tam ca lại đang tại tiểu huyệt ra vào, tứ ca vòng vòng vẽ bề ngoài hoa đế mẫn cảm, mà phía sau vị hôn phu bắt được hai miên nhũ nắm bóp thay đổi hình dạng, biến thành thịt phấn hồng sắc nhũ, từ khe hở lộ ra.... Trời ạ, chính mình lại dâm đãng như vậy a, bị các ca ca, bị các ca ca... Bọn họ.....

Ô ô ô, chính là một chút cũng không khó chịu, thật thoải mái....

Ba mỹ thiếu niên này, một đám đều là hai má đỏ bừng, khí tức hỗn loạn. Mộng Chi tóc dài đã sớm tán loạn, vạt áo rộng mở, cự vật nhảy lên một chút rồi hạ nhẹ nhàng đỉnh lộng tại lưng Nhã Nhã, dục vọng tạm thời khó có thể nhịn.

Mộng Chi hảo mâu thuẫn a, hắn không biết mấy ngờọn bọ hị bị tình cổ dụ dỗ,hay do bọn họ tự đến dụ dỗ Nhã Nhã, hay là ra chính bọn họ khó kiềm lòng. Bởi vì mình biết rõ cổ độc này cho nên còn có chút lý trí.. Lão Tứ làm như thế nào đều không hề gì, bởi vì đã sớm quyết định hôm nay Nhã Nhã là thuộc về hắn... Ngô, trong tim đau xót, Mộng Chi cắn cổ Nhã Nhã, không thể tưởng, không thể tưởng, nếu nghĩ như vậy cổ độc sẽ phát tác càng không kiêng nể gì...

“A...” Cổ đau xót, nhưng là giờ khắc này Bạch Nhã Nhã như thế nào để ý, đau đớn mang đến chẳng qua là càng thêm cuồng dã kích thích.”Tứ ca, Tam ca... Ân..” Nhã Nhã khó nhịn lại chờ mong rên rỉ ra tiếng, bởi vì tiểu tứ cúi người để sát vào nơi riêng tư chính mình, môi hắn đụng chạm đến tiểu trân châu, trong nháy mắt, Nhã Nhã cảm thấy chính mình từng đợt co rút...”A... tứ tứ, tứ tứ.....”

Bạch Nhã Nhã nheo lại tử mâu yêu diễm, cung khởi bộ ngực, cổ ngửa ra sau dựa tại đầu vai Bạch Mộng Chi, song chưởng đặt trân hai bắp đùi của hắn... Móng tay sắc nhọn bởi vì kích thích cơ hồ đâm vào đùi Mộng Chi

“Bảo bối, tiểu huyệt ngươi bị hai ca ca của ngươi hầu hạ thoải mái hay không thoải mái, ân?” Mộng Chi cắn vành tai tiểu yêu nữ trong ngư

“Thoải mái a...” Nhã Nhã càng muốn hôn mê, thân thể cũng càng thêm mẫn cảm.

“Kia, bảo bối nghĩ hay không muốn đồ vật lớn hơn nữa đem ngươi nhồi đâu?” Phượng mâu Mộng Chilóe ra chính là ngọn lửa thiêu đốt, lôi kéo một đôi tiểu anh đào, hung hăng kéo căng rồi thả ra đàn hồi...

“A a a, muốn a muốn a...” Vừa đau lại kích thích....

“Bảo bối muốn ai a?” Thanh âm mê ly vang lên bên tai

“...” Đột nhiên từng đợt e lệ, Bạch Nhã Nhã gắt gao nhắm lại ánh mắt,cắn môi cánh hoa không chịu nói ra... Mặc cho Mộng Chi quyến rũ như thế nào chính là rên rỉ kêu rên thừa nhận. Mộng Chi xinh đẹp cười,ôm nàng nhỏ bé trong lòng như ôm tiểu hài tử, hai tay ôm hai chân nàng mở lớn...”Làm.. Làm cái gì?....”

Không thể không mở ánh mắt, lại mở trừng trừng nhìn mình kia không hề sử dụng quần lót,tiểu khố đáng thương bị lột sạch ném sang một bên... Này y phục của hắn cũng như cánh hoa sôi nổi rơi rụng, trong đó còn có bọn họ?

“.....” Tam ca cùng tiểu tứ hai cỗ mắt sáng,thân thể thiếu niên đã phơi bày trước mắt nàng.... Tam ca trắng nõn, tiểu tứ cổ đồng.... Đều là to lớn như vậy, nhất là phía sau này còn có một vị cọ cọ sau lưng nàng. Bạch Nhã nhã hai má đã đỏ bừng một mảnh, như vậy sắp có chuyện phát sinh rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện