Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

Chương 65: Dược nông



Trong lòng vẫn là có chút lo lắng! Kể cả bên mình có Đế cấp võ tướng làm chủ công, nhưng kết thúc chiến đấu, những đặc cấp võ tướng này còn có thể sống sót bao nhiêu sẽ rất khó nói.
Ai!
Xem ra trước mắt chỉ có thể tạm thời để đấy. Đợi đến khi đủ thực lực rồi quay lại vậy!
Dương Thiên lưu luyến quay lại nhìn tòa miếu Thủy Thần cao lớn này một lần. Bỗng nhiên trong nội tâm hắn khẽ động.
Ngươi không phải có 500 cửu giai binh gác phía dưới sao? Ta không thể trêu vào, đến trốn cũng chật vật sao? Ta đi đường nhỏ, lẻn vào!
Dương Thiên đắc ý, để cho Tiểu Bạch bay về phía đỉnh miếu Thủy Thần đáp xuống. Chỉ là vừa vừa trải qua dị biến, Dương Thiên cẩn thận hơn rất nhiều, cũng không có lập tức đáp xuống đỉnh miếu.
Phía trên đỉnh miếu có một cái khuôn viên nhỏ. Dương Thiên từ bên trên có thể thấy một hàng bậc thang thông xuống phía dưới. Hắn lấy ra thần thủ cung, bắn một mũi tên thăm dò về phía khuân viên kia.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang hiện lên, cái kia mũi tên đang bay đến kia lập tức hóa thành tro bụi.
Dương Thiên trợn mắt há mồm, sau nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, lau lau mồ hôi lạnh trên trán.
Đây cũng quá biến thái đi! Liền cả kiếm khí cũng đều phóng ra. Không ngại gì cái bọn xâm nhập cả. Dương Thiên đoán bên trong này tuyệt đối có một vị cao thủ, hơn nữa còn là siêu cấp cao thủ. Uy lực luồng khí kình như thế trước giờ Dương Thiên chỉ thấy qua khi Đại Ngưu xuất chiến. Cái này tương đương với thực lực người bên trong sẽ không thấp hơn Thánh cấp võ tướng.
Dương Thiên nuốt từng ngụm nước bọt, cổ họng hắn có chút khô khốc.
May mắn chính mình lần này không có xúc động phi xuống dưới, bằng không thì hóa thành tro bụi vừa rồi sẽ không phải chỉ là mũi tên, mà khả năng cực lớn chính là bản thân hắn.
Cũng khó trách cái đỉnh miếu này rõ ràng không thấy mấy pho tượng thủ vệ. Có một vị Thánh cấp cao thủ như vậy tọa trấn, cái cửa ải khuân viên nho nhỏ này tuyệt đối còn khó phá hơn so với 500 cửu giai binh bên dưới.
Tuy vậy, trong lòng Dương Thiên lại được buông lỏng một điểm. Đối với người khác mà nói, cửa vào hẹp như vậy mà có một vị Thánh cấp võ tướng gác. Đây tuyệt đối là tình huống một kẻ làm quan cả họ được nhờ. Nhưng nếu như bên mình cũng có một vị Thánh cấp võ tướng thì tình huống sẽ khác. Chỉ cần Thánh cấp võ tướng bên mình ngăn chặn Thánh cấp võ tướng của đối phương, hơn nữa có mấy vị Đế cấp võ tướng trợ trận. Dương Thiên tuyệt đối có lòng tin tiêu diệt tên này.
Dương Thiên hiện tại đã có Thánh cấp võ tướng. Tuy vậy Đế cấp võ tướng cũng chỉ có một người. Hắn còn không nắm chắc có thể trăm phần trăm tiêu diệt người bên trong. Thuộc hạ của Dương Thiên được hắn giữ như vàng, tự nhiên sẽ không phái Vương cấp võ tướng đi lên chịu chết. Tuy nói Vương cấp võ tướng thực lực cường đại, nhưng khi chiến đấu với Thánh cấp võ tướng, nếu đã bị tổn thương thì trên cơ bản đều là trí mạng. Dương Thiên không dám đưa mấy cục vàng cục ngọc của mình đi mạo hiểm..
Đã có thể dựa vào vũ lực cao đoan để giảm tối đã thương vong, Dương Thiên tự nhiên không đánh chủ ý xuống mấy pho tượng có thực lực cấp cửu giai bên dưới nữa. Việc duy nhất hắn có thể làm hiện tại cũng chỉ có ... chờ. Chờ cho đám Vương cấp võ tướng thăng cấp tuyệt học, mau chóng tấn cấp. Không ngại tỷ lệ lĩnh ngộ của võ tướng tư chất cấp S để up lên tới Đế cấp võ tướng chỉ có một phần ba. Mình có thể bồi dưỡng nhiều Vương cấp võ tướng hơn một chút mà? Về phần tuyệt học, có nhiều hơn so với người khác một năm kinh nghiệm trong trò chơi như Dương Thiên mà nói, đây cũng không phải việc quá khó khăn. Hắn vẫn nhớ rõ vài chỗ có thể lấy được cái đồ chơi này. Chỉ là muốn đạt được thứ này phải có thực lực rất mạnh mới được.
Chỉ là thời gian này có thể sẽ dài một chút. Nhưng dù sao miếu Thủy Thần cũng chả có chân. Dương Thiên không cần lo lắng sẽ có người đến trộm đi. Chỉ cần 500 cửu giai binh thủ phía dưới đã đủ để cho mấy chục vạn đại quân gãy kích rách giáp rồi!
Không thu hoạch được gì, Dương Thiên cưỡi Tiểu Bạch tiếp tục dạo quanh hòn đảo một hồi, sau đó trở về Cát Tường thôn.
“Chúa công, ngươi rốt cục trở về rồi! Thuộc hạ đang có sự tình cần tìm ngươi đây.” Dương Siêu vừa nhìn thấy Dương Thiên xuống ngựa, lập tức liên mồm nói.
Dương Thiên vỗ vỗ Tiểu Bạch, để nó tự mình đi chơi, sau đó mới cười nói: “Ah? Có chuyện gì?”
Dương Siêu cao hứng: “Vừa rồi lúc thuộc hạ dẫn binh đi thanh lý dã thú chung quanh thôn trang xong đã cứu được một gia đình. Hiện tại họ đã gia nhập Cát Tường thôn, chúa công ngươi tự mình đi xem sẽ rõ.”
Dương Thiên rất là nghi hoặc, nhưng nhìn thần sắc một bộ hào hứng dạt dào của Dương Siêu cũng không hỏi thêm nữa. Cả gia đình này đều đã gia nhập thôn Cát Tường, đối chính mình mà nói còn có gì là bí mật sao?
Mở ra thuộc tính thôn Cát Tường, Dương Thiên liếc mắt liền thấy được ba người: Tần Đống, Tần Chương, Tần Phương.
Quả nhiên là một nhà ba người, Tần Đống là phụ thân, Tần Chương và Tần Phương là huynh muội. Trong đó Tần Chương hiện tại còn là NPC cấp SS. Mà Tần Đống và Tần Phương cũng đều là NPC cấp S. Xem ra gia đình này toàn gia đều mang huyết thống thật ưu tú.
Nhưng càng làm cho Dương Thiên mừng rỡ chính là ba người nhà Tần gia toàn bộ đều có kỹ năng sinh hoạt dược nông.
Chính mình đã có bản vẽ kiến trúc sơ cấp dược viên đã hơn một tháng rồi mà vẫn đặt ở trong kho hàng. Hiện tại cuối cùng đã có đất dụng võ. Hơn nữa, việc trọng yếu hơn là Bạch Vân trấn đã có được đặc cấp y quán nhưng lại không thể sản xuất Sinh Cơ hoàn và Tiểu Hoàn đan, quả thật có chút lãng phí.
Sinh Cơ hoàn là đan dược tiến giai từ Kim Sang dược. Hiệu quả quả nó xa xa không phải cao cấp kim sang dược có thể so sánh. Coi như là cao cấp kim sang dược cũng không quá đáng chỉ có thể trị liệu các vết thương do đâm, chém… mang lại. Nếu như đem trên người ngươi bị người ta cắt bỏ một khối thịt lớn, cắt bỏ tay, chân… Như vậy dù có cao cấp kim sang dược thì ngươi cũng chỉ có thể trở thành người tàn phế. Nhưng có Sinh Cơ hoàn lại có thể hoàn hảo giúp cơ thể ngươi phục hồi như lúc ban đầu, kể cả mọc lại tay chân. Đây quả thật là vật nghịch thiên, có thể giảm xuống thật lớn thương vong trên chiến trường. Hiện tại, đây chính là đan dược trị thương tốt nhất mà Dương Thiên biết. Về phần có thứ nào cao cấp hơn hay không cũng chỉ có dựa vào chính hắn đi tìm hiểu thêm mà thôi.
Nhưng vì giá trị cao, hiệu quả tốt như vậy, nên Sinh Cơ hoàn rất khó luyện chế. Nguyên liệu để chế tạo cần một cây huyết lệ hoa, là dược thảo thất phẩm. Hiện tại trong lãnh địa rộng đến mấy vạn km² của Dương Thiên cũng không quá đáng đã tìm được tầm mười cây huyết lệ hoa. Từ đó có thể thấy được loại dược thảo này là vô cùng quý hiếm. Do đó Dương Thiên vẫn chưa nhẫn tâm hái xuống. Vẫn để cho chúng hảo hảo sinh trưởng ở chỗ đó.
Về phần Tiểu Hoàn đan, đó là đan dược tiến giai từ Nguyên Khí đan. Nguyên Khí đan có tác dụng đẩy nhanh tốc độ hồi phục nội lực. Mà Tiểu Hoàn đan lại là thứ sau khi sử dụng có thể lập tức khôi phục một bộ phận nội lực. Khác biệt trong đó là quá rõ ràng. Ví dụ như sau khi tu thành tuyệt học, nắm giữ công kích bằng khí kình. Mặc dù uy lực cường đại, nhưng tốc độ tiêu hao nội lực cũng đồng dạng vô cùng khủng bố. Một vị Vương cấp võ tướng ở trạng thái đỉnh phong cũng chỉ có thể xuất ra năm đến tám lần công kích như vậy. Mà với cái tốc độ ấy, coi như là cao cấp Nguyên Khí đan cũng không theo kịp độ tiêu hao. Nhưng Tiểu Hoàn đan lại có thể hoàn mỹ đạt tới hiệu quả như vậy. Mặc dù tiểu hoàn đan một giờ chỉ có thể phục dụng một khỏa, nhưng ở thời điểm mấu chốt thứ này lại có thể phát ra tác dụng thay đổi cả cuộc chiến. Đương nhiên, nguyên vật liệu để luyện chế Nguyên Khí đan đồng dạng cũng rất hà khắc. Cần thất phẩm dược thảo cam lộ thảo. Thứ này so với huyết lệ hoa càng thêm hiếm thấy. Bây giờ trong cả lãnh địa của Dương Thiên cũng không quá đáng chỉ phát hiện một cây. Đương nhiên cái này không bài trừ còn có một số cây cam lộ thảo chưa bị phát hiện. Nhưng với cái nhân khẩu khổng lồ trong lãnh địa của Dương Thiên như vậy, tỷ lệ này nhỏ đến đáng thương.
Hiện tại chính mình đã có ba dược nông từ trên trời rơi xuống. Việc sản xuất đại lượng những dược thảo cao cấp này liền trở nên có thể thực hiện được. Mặc dù hiện tại chính mình chỉ có một bản vẽ sơ cấp dược viên, nhưng lại có thể an bài cả ba dược nông vào sử dụng. Chỉ có điều nếu so với một người một mảnh dược viên thì hiệu suất thấp hơn một chút thôi.
Dương Thiên an ủi thoáng một phát ba người kia, một nhà Tần Đống tất nhiên là đối với ân cứu mạng của thủ hạ Dương Thiên, cảm động đến rơi nước mắt. Hàn huyên một phen, Dương Thiên nói ra việc để cho ba người bọn họ chuyển đến Bạch Vân trấn định cư. Mấy người Tần Đống tự nhiên không có dị nghị gì. Dương Thiên lập tức phái người sử dụng chiến thuyền hộ tống ba người bọn họ trở về. Về phần sau khi bọn họ trở về phải làm như thế nào, Dương Thiên tin tưởng Vương lão sẽ an bài tốt. Huống hồ hiện tại đã gần chạng vạng tối rồi, chính mình rất nhanh sẽ trở về.
Chờ bọn hắn đi rồi, Dương Thiên cười nói: “Dương Siêu, lần này ngươi lập được đại công, ngươi có yêu cầu gì mau nói đi. Chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ đáp ứng?”
“Thật sự?” Dương Siêu trừng tròng mắt hỏi.
Dương Thiên nhẹ gật đầu, cười nói: “Ngươi xem, trước giờ ta đã từng nói dối bao giờ chưa?”
“Xác thực không có.” Dương Siêu nhăn nhăn nhó nhó mà nói: “Thuộc hạ cũng không có yêu cầu gì, chỉ là...... Chỉ là thuộc hạ gặp Tôn đại ca… cái vũ khí của huynh ấy xác thực rất tốt. Nếu như về sau chúa công có cái binh khí nào tốt một chút, lại thích hợp với thuộc hạ, hi vọng chúa công có thể ban cho thuộc hạ một kiện.”
Dương Thiên cười to, nói: “Chuyện đó nào có đáng gì, ngươi cứ yên tâm đi! Chờ về sau có vũ khí loại kích tốt nhất, ta nhất định sẽ giữ lại cho ngươi.”
“Đa tạ chúa công!” Dương Siêu đại hỉ nói.
“Việc này ta sẽ nhớ kỹ....... Cả ngày hôm nay ngươi đi thăm dò khu vực này, có thu hoạch nào không?”
Dương Siêu nói: “Này cũng không có. Ở khu này, bên trong rừng rậm dã thú mặc dù có rất nhiều, nhưng hiện tại trên cơ bản đều đã bị chúng ta tiêu diệt. Cũng không có phát hiện có cư điểm chứa dã thú.”
Dương Thiên nhẹ gật đầu, nói: “Vậy được rồi. Ngày mai ngươi dẫn theo 100 thất giai binh ta vừa mang đến kia tiếp tục dò xét tình huống xung quanh. Đem toàn bộ các nhân tố có khả năng uy hiếp được Cát Tường thôn thanh lý hết đi. Nhưng nhớ là trung tâm phía bên kia sơn mạch thì không được đi. Ta vừa rồi đã đi thăm dò thoáng một phát. Bên kia hầu hết diện tích đều là đầm lầy…. Ngày mai ta và Chu Ảnh sẽ tiếp tục ra biển, mở rộng lãnh thổ quốc gia của chúng ta.”
Dương Siêu rất nghiêm túc nhẹ gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện