Võ Đạo Đan Tôn

Chương 22: Giận dữ ra tay



Đệ tử có thể huấn luyện ở Huấn Luyện Quán này gia đình ở Tân Vệ Thành đều có chút địa vị, phần lớn đệ tử không phú thì quý, hoặc là đến từ một ít gia đình võ giả đã mất đi võ giả.

Điều kiện sinh hoạt ưu dị và địa vị cũng khiến bọn hắn hô bằng gọi hữu, tốp năm tốp ba, có được đại lượng tiếng nói chung, ở trong Huấn Luyện Quán vui cười đàm luận, mỗi một đám chính là một phe phái, chơi đùa, vui đùa ầm ĩ với nhau.

Lâm Tiêu đi trong đám người, các loại thanh âm đều truyện vào tai, cái loại thanh âm vô ưu vô lự này khiến lòng hắn không khỏi có chút xúc động, khơi gợi lên sự ngây thơ của hài đồng, nói cho cùng, Lâm Tiêu cũng chỉ là một thiếu niên mới 14 tuổi.

- Lâm Tiêu ah Lâm Tiêu, ngươi không giống với bọn họ, đã không phải là hài tử, ở kiếp trước tầm thường vô vi, kiếp này càng gặp phải tuyệt đại nguy cơ, chẳng lẽ ngươi còn có tâm tư chơi đùa giải trí sao?

Lâm Tiêu phát giác được loại cảm xúc này, âm thầm nhắc nhở chính mình.

Theo không ngừng tiến về trước, đệ tử cũng ngày càng nhiều, xa xa, luyện công đại sảnh rộng rãi xuất hiện trước mặt, Lâm Tiêu đang muốn bước nhanh đi vào thì trong tai lại nghe được một hồi quát chói tai.

- Hai tên phế vật các ngươi, lại dám làm dơ quần áo mới của ta, lý nào lại vậy, các ngươi biết rõ bộ y phục này của ta hao tốn bao nhiêu ngân lượng không? Còn không mau quỳ xuống nhận sai cho ta, bằng không thì có tin ta khiến các ngươi không đứng lên nổi nữa hay không?

Nghe được thanh âm này, trong lòng Lâm Tiêu chợt chán ghét theo bản năng, thanh âm này hắn nhận ra, tên là Lưu Lực, là con một nhà phú thương ở Tân Vệ Thành, quan hệ với bọn người La Hạo vô cùng tốt, lúc trước trong mấy người trào phúng Lâm Tiêu cũng có một phần của hắn, người này thực lực ở Luyện Cốt đỉnh phong, trong Huấn Luyện Quán không tính là cao cấp nhất, nhưng tỷ tỷ của hắn Lưu Lỵ, lại là một Chuẩn Võ giả, chính là trợ lý giáo quan tại Huấn Luyện Quán, Lưu Lực này ỷ vào quan hệ với tỷ tỷ của hắn nên ở trong Huấn Luyện Quán ngang ngược càn rỡ, coi như là đệ tử Luyện Tủy Kỳ cũng không dám đơn giản đắc tội hắn.

Cái gọi là Chuẩn Võ giả, chính là đệ tử đã tiếp nhận võ giả khảo hạch, thông qua được một hạng trong ba hạng.

Đệ tử Luyện Tủy Kỳ muốn trở thành Chân Võ giả, cần thông qua ba lượt khảo hạch --

Lần đầu tiên là khảo hạch tố chất thân thể võ giả, ví dụ như lực lượng, tốc độ, một khi vượt qua kiểm tra, liền đại biểu đệ tử ở mặt tố chất thân thể đã đạt tới tiêu chuẩn trở thành võ giả .

Lần khảo hạch thứ hai là khảo hạch năng lực thực chiến của võ giả.

Không có tố chất thân thể thì không có tư cách trở thành võ giả, chỉ có vượt qua thực chiến chính thức với yêu thú thì mới có thể trở thành một gã võ giả chính thức .

Hai hạng này chỉ cần thông qua một là đã có thể xưng là Chuẩn Võ giả.

Bình thường đệ tử Luyện Tủy Kỳ coi như thiên phú không cao, chỉ cần không phải vận khí quá kém, bị mất mạng trong lúc khảo thí với yêu thú thì khảo hạch nhiều vài lần chung quy vẫn có thể thông qua.

Mà khảo hạch lần thứ ba lại khác, cũng là trọng yếu nhất, đó chính là khảo hạch về mặt tu hành.

Đệ tử Luyện Tủy Kỳ đạt tới đỉnh phong, thân thể tự chủ hấp thu Thiên Địa nguyên khí, lực lượng vượt qua một ngàn cân, sau khi thông qua khảo hạch tố chất thân thể thì sẽ được một bản công pháp tu luyện trụ cột cho Chân Võ giả, tất cả đệ tử phải tu luyện công pháp, cảm ứng Thiên Địa nguyên khí tồn tại, hơn nữa có thể làm được tự chủ hấp thu Thiên Địa nguyên khí, trong đan điền mở ra Nguyên Trì, mới có thể thực sự trở thành Chân Võ giả, đạt tới tình trạng nhất chuyển.

Điểm này cực kỳ trọng yếu, cũng vô cùng gian nan, một ít nhân vật thiên tài từ trở thành Chuẩn Võ giả, đến trở thành Chân Võ giả nhất chuyển thường thường đều cần ba tháng thời gian, mà một ít đệ tử thiên phú bình thường, quá trình này sẽ kéo dài nửa năm, một hai năm, bộ phận đệ tử thiên phú yếu thì có thể hao phí cả hai ba năm, ba bốn năm, còn có số rất ít đệ tử cá biệt, thậm chí có thể cả đời dừng lại ở đây, cả đời cũng không thể tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, ví dụ như vậy tuy rằng hiếm thấy, nhưng cũng không phải là chưa xảy ra.

Tỷ tỷ Lưu Lỵ của Lưu Lực chính là thông qua khảo hạch thứ nhất, hôm nay đang tiến hành khảo hạch thực chiến, đồng thời còn đang ở giai đoạn hấp thu Thiên Địa nguyên khí, mở Nguyên Trì.

Ở Võ Linh Đế Quốc, chỉ cần thông qua khảo hạch đầu tiên liền có thể trở thành Chuẩn Võ giả, có được đặc quyền nhất định, tỷ như ở Huấn Luyện Quán đảm nhiệm công việc như trợ lý giáo quan ... so sánh với Chân Võ giả, ngoại trừ bởi vì không cách nào gia nhập các thế lực lớn, được các thế lực lớn ban phát võ giả huân chương ra, cũng không có gì khác vói Chân Võ giả cả

Tiếng quát kiêu ngạo của Lưu Lực ở trong đám người vang lên vô cùng rõ ràng, chỉ nghe thanh âm, Lâm Tiêu đã đoán ra được, Lưu Lực này nhất định lại đang ức hiếp một ít học viên thân phận thấp kém. Loại chuyện này một mực vẫn luôn xảy ra, cấm cũng không được, trước kia Lưu Lực tuy rằng đã từng trào phúng qua Lâm Tiêu, chẳng qua hiện nay sau khi Lâm Tiêu trọng sinh chi tự nhiên sẽ không để chuyện nhỏ như vậy trong lòng, trực tiếp bỏ đi là được, nhưng Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn lại lại thấy được hai gương mặt quen thuộc.

- Tránh ra!

Lâm Tiêu thần sắc lạnh lẽo, hai tay thoáng một phát đẩy đám người phía trước, đi nhanh tới, Lâm Tiêu đạt tới Luyện Cốt đỉnh phong hai tay có được 800 cân khí lực, lực lượng rất lớn, thoáng một phát đã tách đám người kia ra.

- Lưu Lực, vừa rồi rõ ràng là ngươi không chú ý đụng chúng ta, mới khiến cho nước trà giội lên người ngươi mà.

Trong đám người, Lưu Lực một thân tơ lụa lăng la ngạo nghễ đứng thẳng, thần thái vênh váo tự đắc, ánh mắt không ai bì nổi. Mấy thiếu niên quần áo cũng có chút hoa lệ vây lấy hắn, ở trước người bọn hắn, hai gã thiếu niên tức giận giải thích, nhưng mà nhìn qua sắc mặt mấy người này lại mang theo một tia sợ hãi và khiếp nhược.

- A, các ngươi còn dám mạnh miệng, đi đường không có mắt rõ ràng còn dám hung hăng càn quấy, thực là coi trời bằng vung rồi.

Khóe miệng Lưu Lực nhếch lên một tia cười lạnh, miệt thị nhìn qua hai người trước mặt, chợt không hề cố kỵ, trực tiếp tát một cái lên mặt một trong hai người kia.

"BA~! " tiếng chạm tay thanh thúy vang lên, lần này Lưu Lực đánh rất nặng, đôi má thiếu niên bị đánh kia trong chớp mắt đã sưng to lên.

Thiếu niên kia bị tát mạnh như thế, hai mắt uông uông, dùng tay bụm mặt, nước mắt cũng sắp chảy xuống, khóe miệng lại lay động, ngay cả bác bỏ cũng không dám.

- Làm ô uế quần áo lão tử, còn không quỳ xuống cho ta.

Lưu Lực hung hăng càn quấy quát lạnh.

- Quỳ xuống.

- Quỳ xuống cho ta!

Mấy thiếu niên sau lưng Lưu Lực lập tức tiến lên, một chầu quyền đấm cước đá, đánh cho hai thiếu niên kia ngã xuống đất, hai thiếu niên ngay cả hoàn thủ cũng không dám, như chó bị đánh cho quỳ rạp trên đất, thân hình run rẩy, y phục vải thô trên người trong lúc đánh nhau bị xé nát, dấu chân trên quần áo có thể thấy được rõ ràng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện