Tuyệt Thế Long Thần

Chương 92: C92: Cô đang học gì vậy



*Nguyên văn là (du mộc ngật đáp) là một thành ngữ Trung Quốc, chỉ người chậm hiểu, không thông minh, hay chậm tiếp thu thông tin.

Trong lòng Tô Mộng Dao mắng Dương Phàm vô số lần, nhưng vần chưa nguôi giận.

Một phụ nữ xỉnh đẹp như vậy, chủ động mời hắn đỉ xem phim nhưng hắn lại nói không ý nghĩa gì.

“Anh vội vàng trở về nhà như vậy làm gì, có bí mật gì không thể cho ai biết à?1′ Tô Mộng Dao đặt câu hỏi.

Dương Phàm mỉm cười: “Trở về chuẩn bị một chút, hai ngày nữa sẽ thu mua công ty nhà họ Mã.”

Tô Mộng Dao sửng sốt: “Thu mua công ty nhà họ Mã?”

“Tất nhiên rồi, nếu không em nghĩ anh vay 10 tỷ để làm gì, ở nhà kiếm tiền chơi?”

Lần trước thu mua tập đoàn Từ Thị chỉ sử dụng hơn 3 tỷ, bây giờ cổ phiếu của tập đoàn Từ Thị đã đạt mức cao kỷ lục, giá trị thị trường lên tới gần 10 tỷ đồng.

Điều này khiến Dương Phàm có chút hứng thú với việc kiếm tiền.


Lần trước đỉ vay vốn, nhà họ Từ và nhà họ Mã đều nằm trong kế hoạch của hắn, nhưng không ngờ chỉ phí lại thấp hơn dự tính của hắn.

Vẻ mặt Tô Mộng Dao không vui hỏi:

“Ngoài việc kiếm tiền, anh không cảm thấy hứng thú với điều gì khác à?”

Dương Phàm nhẹ nhàng nói: “Anh ghé thăm thế gian này, ban đầu nghĩ rằng sẽ tỏa sáng rực rỡ, nhưng không ngờ lại say mê vài lượng bạc vụn vặt.1′

“Anh về trước, chờ đến khỉ anh lấy được công ty nhà họ Mã sẽ mời em ăn cơm.”

Tô Mộng Dao trợn mắt nhìn Dương Phàm, có chút tức giận nói: “Anh ăn một mình đi, em không có hứng thú.”

Nói xong, cô ấy khởi động xe rồi lái đi.

Dương Phàm đứng đó bối rối, hắn đã bị bỏ lại giữa cơn gió lạnh thấu xương.

Cuối cùng, Dương Phàm vẫn không biết tại sao Tô Mộng Dao lại tức giận, đành quay người đi về phía tiểu khu.

Trở lại biệt thự, Đường Ngữ Yên đã ăn cơm một mình và đang học bài trong phòng.

Khi nhìn thấy Dương Phàm về, Đường Ngữ Yên mỉm cười chào hỏi, trò chuyện vài câu.

Dương Phàm bước đến gần Đường Ngữ Yên, hỏi: “Ngữ Yên, nếu cô mời tôi đi xem phim mà tôi không đỉ, cô có tức giận không?”
Đường Ngữ Yên hơi giật mình, sau đó cười nói: “Anh nói thật à?”

Dương Phàm tức giận nói: “Cô đang nói nhảm gì vậy, tất nhiên là thật.”

Đường Ngữ Yên cười nói: “Tất nhiên là tức giận.

Dương Phàm gãi gãi ót: “Xem phim có ích gì, thực sự không hiểu được các cô mà.”

Đường Ngữ Yên nhỏ giọng lẩm bẩm: “Xem phim cũng không hẳn là xem phim.”


Nghe vậy, Dương Phàm hỏi với vẻ mặt khó hiểu: “Vậy đi làm gì?”

Bị hỏi như vậy, Đường Ngữ Yên có chút không nói nên lời, thực sự rất khó giải thích.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Đường Ngữ Yên nói: “Vấn đê này rất khó giải thích rõ ràng, Đường Quốc Cường nói trường kỹ thuật nào đó rất tốt, anh sẽ không cho rằng anh ta có thể lái máy xúc chú? Châu Kiệt Luân làm đại diện cho hãng xe điện nào đó, không lẽ anh ta lái xe điện đi ra ngoài?”

Nói xong, Dương Phàm càng mơ hồ hơn: “Vậy đỉ xem phim còn có thể làm gì nữa?”

Đường Ngữ Yên ngại ngùng cười: “Tôi chưa xem, làm sao tôi biết.”

Dương Phàm nói: “Hay chúng ta đi xem thủ?1′

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Ngữ Yên hơi đỏ lên, có chút xấu hổ, nói: “Đã mười giờ rồi, có phải hơi muộn không?”

Cô không biết tại sao Dương Phàm lại hỏi câu hỏi này, không phải muốn đưa cô đến rạp chiếu phim lúc nửa đêm chú?

Dương Phàm cười nói: “Cô nhìn đi, tôi mời cô đi xem phim cô cũng đâu có đi, tôi cũng không thấy tức giận.”

Đường Ngữ Yên:

Anh làm như thế này cũng quá giả tạo phải không? Tôi chỉ nói một câu khách sáo chứ không có thật sự không đi!


Dương Phàm nhìn vào bàn học của Đường Ngữ Yên, hỏi: “Cô đang học gì vậy?”

Đường Ngữ Yên ngại ngừng cười, nghịch ngợm nói: “Luôn cần phải tiến bộ trong học tập, không thì nếu một ngày anh thấy tôi không đủ năng lực và sa thải tôi thì phải làm sao?”

Dương Phàm cười cười, sau đó đi tắm rồi đỉ ngủ.

Đường Ngữ Yên biết sau này Dương Phàm nhất định sẽ là người đạt được nhiều thành tựu

lớn, cô đi theo bên cạnh hắn tất nhiên cũng muốn nâng cao bản thân.

Nếu không, giống như một số phụ nữ, họ chỉ biết ép buộc đàn ông và không bao giờ nâng cao bản thân, chờ đến khi người đàn ông đạt được chút thành tựu thì mới nhận ra suy nghĩ của hai người đã không còn ở cùng một tầm nhìn từ lâu.

Khi bị lạnh nhạt cũng chỉ biết khóc lóc om sòm và vô lý gây rối, kết quả chỉ là bị bỏ rơi.

Rồi còn đăng một bài viết trên mạng xã hội, nói rằng đàn ông có mới nới cũ, cuối cùng là phải tự mình gánh chịu mọi thứ.

Đường Ngữ Yên thông minh hơn, cô biết muốn ở bên cạnh một người đàn ông ưu tú thì phải nâng cao bản thân, nếu không sẽ không có chunq tầm nhìn để nói chuyên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện