Nghịch Hành

Chương 9: 9: Độc Thể




“Chúng ta nên đi thôi, nơi này không nên ở lâu.” Hàn Vũ quay đầu lại nói với Lâm Mộc Nhiên rồi tiến về một phương hướng.Lâm Mộc Nhiên cũng lập tức nuốt một viên đan dược trị thương rồi nhanh chóng đuổi theo sau.Đi được hơn mười dặm thì cả hai tìm thấy một hang động rồi liền quyết định dừng chân bên trong.“Xin hỏi quý danh tỷ tỷ.

Nếu ta đoán không nhầm, tỷ tỷ bối cảnh không hề tầm thường, sao lại có mâu thuẫn với ba tên này vậy?” Hàn Vũ hỏi.“Cảm tạ ơn cứu mạng của thiếu hiệp, ta là Lâm Mộc Nhiên, đệ tử Thiên Tinh Tông.


Ta cùng vài vị sư huynh đệ đồng môn vâng lệnh tông môn chấp hành nhiệm vụ.

Trong lúc đi ngang qua nơi đây, ta mới phát hiện Tụ Linh hoa, vừa mới thu thập được thì gặp Xích sơn tam quỷ xuất hiện đòi chia phần.


Tất nhiên ta không đồng ý và sự việc sau đó thì thiếu hiệp cũng đã nhìn thấy.” Lâm Mộc Nhiên kiềm chế cơn giận trong lòng từ từ kể lại.Thiên Tinh Tông chính là một trong ba đại tông môn của Đại La quốc, nơi đây tài nguyên tu luyện dồi dào, có niên đại lâu đời, đây là một nơi tu luyện hoàn hảo mà nhiều võ giả trẻ tuổi mong muốn gia nhập.“Xin hỏi quý danh của thiếu hiệp, chẳng hay thiếu hiệp đi đâu mà xuất hiện ở chốn sơn lâm này?” Lâm Mộc Nhiên nhẹ nhàng hỏi, giọng nói của nàng trong trẻo yêu kiều.“Đệ tên Hàn Vũ, đang trên đường về nhà ở Bạch Vân Thành.” Hàn Vũ đáp.“Vừa rồi có phải Hàn thiếu hiệp cất đồ của Xích sơn tam quỷ vào không gian pháp khí đúng không?” Lâm Mộc Nhiên nhìn thẳng Hàn Vũ hỏi.“Đúng vậy, có gì không?” Hàn Vũ nhìn thẳng vào đôi mắt nàng hỏi lại.Tự nhiên nàng ta lại hỏi như vậy, làm hắn không khỏi lo lắng.Chẳng ai đo được lòng người, dù sao hắn mới chỉ là võ giả Luyện Thể cảnh, còn Lâm Mộc Nhiên là cường giả Linh Hải cảnh hàng thật giá thật, huống hồ sát chiêu của hắn cũng đã bị nàng nhìn thấy.“Không, ta chỉ tò mò đôi chút mà thôi.

Không gian pháp khí vốn vô cùng quý giá, ta thường chỉ thấy ở đại môn phái hoặc đại gia tộc mới xuất hiện mà số lượng không nhiều, nên có thể đoán bối cảnh của Hàn thiếu chắc phải là cự đầu của Bạch Vân Thành đúng không?” Lâm Mộc Nhiên như hiểu trong lòng Hàn Vũ nghĩ gì nên nở một nụ cười, đôi mắt long lanh không ngừng quan sát, đánh giá Hàn Vũ.“Cứ cho là vậy đi.” Hàn Vũ thầm thở phào, không buồn không vui đáp lại.Hàn Vũ không hề biết sự quý giá của không gian pháp khí, tiểu Đản cũng vậy, thời đại của nó, thứ đồ chơi này nhan nhản.Nhưng dù sao Hàn gia tại Bạch Vân Thành cũng là một phương cự đầu, Lâm Mộc Nhiên đoán cũng không sai, nên hắn cũng không định giải thích thêm, tránh rắc rối về sau.“Trận chiến hôm nay thực quá kinh hiểm, nếu không có thiếu hiệp chắc ta đã bỏ mạng nơi sơn cùng thủy tận này rồi.


Ngày sau có dịp ta sẽ trả lại phần ân tình này của thiếu hiệp.” Lâm Mộc Nhiên thi lễ rồi nói.“Tỷ không cần phải khách khí như thế, chẳng qua ta cũng có chút hứng thú với Tụ Linh hoa, nếu tỷ có dư thì cho ta xin một cây là đủ.” Hàn Vũ không e chút e ngại nói thẳng.Lâm Mộc Nhiên sảng khoái đưa cho Hàn Vũ một cây Tụ Linh hoa, nàng vốn thu hoạch được nguyên một khóm gần chục cây, nên đáp ứng yêu cầu của Hàn Vũ khá thoải mái.Hàn Vũ lấy được lập tức nhét vào tiểu Đản, hắn nói:“Hiện tại nguy hiểm đã qua, tỷ tỷ chỉ bị thương ngoài da, cẩn thận chăm sóc là được, ta xin phép đi trước, tránh trễ nải hành trình.”Dù không muốn rời xa mỹ nhân nhưng hắn cũng phải nói lời từ biệt.“Đa tạ thiếu hiệp quan tâm, ta cũng phải đến điểm tụ họp cùng huynh đệ đồng môn, nếu có dịp ghé qua Bạch Vân Thành, ta xin ghé qua Hàn phủ để tỏ lòng cảm ơn thiếu hiệp sau.” Lâm Mộc Nhiên cũng chào tạm biệt Hàn Vũ.Đúng lúc này ý thức của tiểu Đản chợt nói mấy câu với Hàn Vũ.Hắn nghe xong thì hướng Lâm Mộc Nhiên nói tiếp: “Nếu tỷ tỷ có qua tệ xá, ta vô cùng hoan nghênh.

Ngoài ra ta có một vài nghi vấn muốn thỉnh giáo tỷ tỷ, không biết thường những ngày mười lăm hàng tháng tỷ tỷ có hay bị hàn khí quấn thân không?”“Tại sao thiếu hiệp lại biết?” Lâm Mộc Nhiên ngạc nhiên hỏi lại.“Vào ngày đông chí, tỷ tỷ thường bị ngất, mỗi lần ngất đi kéo dài khoảng hai đến ba ngày, hàn khí chạy loạn trong kinh mạch đúng không?” Hàn Vũ lại hỏi tiếp.Lâm Mộc Nhiên đột nhiên tuốt kiếm chĩa vào yết hầu Hàn Vũ quát:“Nói, ngươi là ai, ngươi cố ý tiếp cận ta nhằm mục đích gì? Ai cung cấp thông tin của ta cho ngươi?”Phải biết, tại Thiên Tinh Tông, Lâm Mộc Nhiên là thiên tài đỉnh cấp hàng đầu, lại là trực hệ đại trưởng lão, Lâm gia là một trong những gia tộc lớn nền tảng của Thiên Tinh tông, nói địa vị của nàng sánh ngang công chúa cũng chẳng sai.Chính vì vậy, thông tin của nàng cực kỳ bảo mật, đặc biệt là với chứng nan y kia, nếu chẳng may bị lộ ra, rất dễ để cho kẻ thù của tông môn hoặc Lâm gia khai thác.Nên lúc này khi thấy Hàn Vũ nói một loạt bệnh trạng, nàng không khỏi dấy lên cảm giác nguy hiểm, thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ hắn là địch.“Tỷ Tỷ cứ bình tĩnh, ta không có địch ý.” Hàn Vũ đứng yên đưa hai tay lên vội nói tiếp: “Nhìn hiện trạng của tỷ, khó có thể trụ qua năm mười tám tuổi, chẳng hay tỷ có dự định gì không?”Lâm Mộc Nhiên quan sát hắn, chỉ thấy ánh mắt trong trẻo và không thấy có sát khí từ đối phương, nàng cũng yên tâm hơn, nhưng không hạ kiếm, ánh mắt có chút buồn bã nói: “Biết làm sao được, gia tộc ta cùng sư phụ đã tìm nhiều cách nhưng không chữa được.

Những năm gần đây cũng nhờ một phần công lực của sư phụ hùng hậu áp chế hàn khí những ngày đông chí, nếu không sợ rằng ta đã sớm không còn trên đời.”“Phew, bà cô này cũng quá nguy hiểm đi, động cái là rút kiếm, chẳng lẽ con gái ở thế giới này lại cứ như vậy sao? Cũng may khi trước ta trải qua mấy lần phỏng vấn nhân sự nên mới giữ được bình tĩnh.” Hàn Vũ thở một hơi nhẹ nhõm.“Nếu ta có cách chữa khỏi chứng nan y của tỷ thì sao?” Hắn cười hỏi tiếp.“Ngươi đang đùa ta, ngươi mới có mười mấy tuổi, y đạo học từ bụng mẹ thì liệu có sánh nổi sư phụ ta không?” Hiển nhiên nàng không tin Hàn Vũ có khả năng này.“Ta có thể nói, chứng nan y này của tỷ vốn là đến tư tâm mạch, tên của nó là Nguyệt Hàn độc thể, hẳn là tỷ sinh đúng đêm trăng tròn, nên ban đầu thể chất này vốn là Băng Linh Hàn độc thể, lại kết hợp nguyệt lực tạo thành dị biến Nguyệt Hàn độc thể, hàn băng linh khí vốn xuất hiện cùng tỷ từ lúc thai kỳ, sau khi sinh ra biến dị thành nguyệt linh hàn khí vận hành theo Nguyệt kỳ, đặc biệt lúc tỷ tỷ xuất hiện kỳ kinh, những ngày này đau đớn chết đi sống lại.” Hàn Vũ chậm rãi nói tiếp.“Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi biết cách chữa thật?” Lâm Mộc Nhiên sửng sốt quá đỗi khi thấy Hàn Vũ liệt kê vanh vách bệnh trạng của mình.“Hừ mao đầu tiểu tử như hắn mà sao lại biết rõ ràng quá, lại còn kỳ kinh nữa, trẻ con giờ được dạy những thứ như vậy ư?” Lâm Mộc Nhiên thầm nghĩ, gương mặt thoáng ửng hồng, có chút bối rối.“Có thể nói trên đời này có mỗi mình ta chữa được bệnh này, tỷ tin không? Hàn Vũ cười trả lời một cách tự tin.“Làm sao ta có thể tin ngươi?” Lâm Mộc Nhiên vẫn chưa thể tin tưởng Hàn Vũ.Căn bệnh vây khốn nàng mười lăm năm nay, làm khó biết bao danh y cao thủ, vậy mà khơi khơi được một thiếu niên mười mấy tuổi đầu chữa khỏi.Tuổi còn nhỏ hơn nàng, tu vi thì càng không đáng bàn tới, nếu thật sự là thế thì đám danh y kia mà biết thì chắc chỉ muốn đập đầu vào tường mà chết hết đi.“Ta không có lý do gì để hại tỷ, nếu không ta đã không liều mạng cứu tỷ.


Tuy nhiên ta có một yêu cầu, khi nào chữa xong, tỷ sẽ làm Kiếm thị cho ta năm năm được không?” Hàn Vũ nói.“Ta phải báo cho cha mẹ và sư phụ, nhưng nhiều nhất chỉ có thể làm Kiếm thị cho ngươi ba năm.” Lâm Mộc Nhiên đã động tâm, trước sự cám dỗ của sinh mệnh thì mọi điều kiện đều có thể đàm phán được.“Được, thành giao, tỷ sau khi xong việc cứ đến Hàn gia tại Bạch Vân Thành tìm ta.” Hàn Vũ cười nói rồi nhẹ nhàng dùng tay gạt nhẹ thanh kiếm ra.

Lâm Mộc Nhiên cũng thu kiếm vào vỏ.Hàn Vũ chào tạm biệt rồi quay người rời đi, để lại một Lâm Mộc Nhiên thẫn thờ với ngổn ngang cảm xúc, nửa nghi ngờ, nửa vui mừng, những chuyện xảy ra hôm nay với nàng cũng thật quá kỳ lạ.Hàn Vũ rời đi trong tâm trạng vui mừng và bắt đầu tính toán các bước đi tiếp theo khi về Hàn gia – Bạch Vân Thành.Hẳn nhiên, có thêm chiến lực Linh Hải cảnh sẽ giúp hắn làm việc dễ dàng hơn rất nhiều.Nước của Bạch Vân Thành, chưa biết nông sâu thế nào, Hàn Vũ ta tới đây!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện