Nam Thiếp

Chương 34



CHƯƠNG 34

Tuyệt đối sẽ không nghe lầm… Cái loại tiếng bước chân này…

” Lý tẩu.” Đoàn Thần Phi thừa dịp tiếng bước chân gần tiếp cận, đột nhiên từ trong hành lang gấp khúc chuyển đi ra.

” Thiếu… thiếu gia?” Lý tẩu hoảng sợ.” Thiếu gia…có gì dạy bảo?”

Đoàn Thần Phi lãnh đạm trả lễ.” Ngươi còn chưa có chết a.” Loại phương pháp chào hỏi quá phận này, là hình thức nhất quán mà Đoàn Thần Phi đối với người không thích.

Y nhìn Lý tẩu liếc mắt một cái.

” Ngươi ở Đoàn gia chán sống rồi sao? Mạc Ngôn là người mà ta cưới trở về, ai cho ngươi động hắn?” Đoàn Thần Phi khẩu khí âm u, khí thế có thể giết chết người kia, mặc kệ là ai, nhất định sẽ sợ hãi.

Lý tẩu thẳng tắp đánh một cái run run, cúi đầu không dám nói tiếng nào.

” Ngươi có thể thử xem xem. Cũng đừng để cho ta lại nhìn thấy trên tay hắn cầm đến mấy quyển sách kỳ quái gì đó.” Tiếng nói trầm thấp dễ dàng mơn trớn đến yếu huyệt của Lý tẩu.

” A… vâng…” Cung kính hành lễ, cho đến khi Đoàn Thần Phi rời khỏi mới thôi.

Lý tẩu cơ hồ bị doạ cho đứng tim mà chết, trải qua đêm nay, hồn thiếu chút nữa bay đi một nửa…

Chưa từng thấy qua thiếu gia…có ánh mắt đáng sợ như vậy …

” Đi ra.” Đoàn Thần Phi đến địa điểm ước định.

Sắc trời đã muốn tối sầm, y muốn nhanh chóng xử lý cho xong mọi sự…

” Thiếu gia.” Trữ Ngự Diệp đi ra, thân thân đầu lưỡi.” Ngài tới trễ như vậy, có chuyện gì sao? Mạc Thiếu phu nhân còn ở trong phòng chờ ngài a.” Cười cười, hắn cảm thấy hôm nay thiếu gia tâm tình đặc biệt không vui. Là bởi vì sắp phải đi xa sao?

” Nói cho ngươi?” Không cần phải nói, buổi tối cuối cùng này, Đoàn Thần Phi dĩ nhiên là muốn bồi ở bên người Mạc Ngôn rồi.

Mà ngữ khí này, Trữ Ngự Diệp đành phải tự hành bổ túc ý của thiếu gia.” Ta biết, sáng mai khởi hành.” Đoàn Thần Phi là người không nhiều lời lắm, nói tinh giản một cách đáng thương, người thân cận của y toàn bộ đều phải bán đoán ý của y, phải hiểu lời của y nói ra là hàm nghĩa gì.

Kỳ quái chính là, từ khi y gặp được Mạc Ngôn thì dường như nói nhiều hơn trước.

” Ngươi đợi.” Đoàn Thần Phi ninh mi, nói ra mệnh lệnh làm Trữ Ngự Diệp một phen khiếp sợ.

Ta đợi…? Có ý gì? Thiếu gia… không cần ta sao…?

Nhìn thấy Trữ Ngự Diệp vẻ mặt cầu xin, Đoàn Thần Phi không nề hà bổ thượng vài câu.” Lưu lại bảo hộ Mạc Ngôn.”

” Thiếu gia, chính là ta nhất định phải ở bên cạnh ngài a… Nếu ngài có cái gì…” Trữ Ngự Diệp cũng không phải không muốn đợi, chính là… hắn nên bảo hộ thiếu gia, đây là chức trách.

” Lo lắng hai tiểu nha đầu kia bày lắm trò mưu ma chước quỷ. Bằng không như vậy…” Đoàn Thần Phi ý vị thâm trường liếc hắn một cái.” Trao đổi một chút điều kiện…”

” Không ngủ?” Đẩy cửa mà vào, đèn còn sáng.

Mạc Ngôn cười cười, tiếp tục ở trước bàn nhìn nhìn cái gì đó. Đoàn Thần Phi đi qua, quả nhiên đúng vậy, là một ít đạo lý về tam tòng tứ đức mà nữ tử cổ đại cần phải tuân thủ.

Khẳng định là Lý tẩu bắt hắn phải học. Lại là nữ nhân kia!

Đoàn Thần Phi một phen gạt sang bên.” Đừng nhìn, chậm.” Sách thuận tay bị y ném ra ngoài cửa sổ.

Như vậy Mạc Ngôn muốn nhìn cũng xem không được.

“……” Mạc Ngôn tiếp tục cười khổ, tất cả chuyện gặp gỡ Đoàn Thần Phi liền cũng không đúng rồi, hắn bất đắc dĩ cúi đầu.

Hắn này không phải đang xem sách sao? Thật ra hắn chỉ mượn cớ để chờ y mà thôi.

Đoàn Thần Phi khoé miệng lướt qua vẻ tươi cười, y như thế nào không biết tâm tư của hắn chứ?

Cúi đầu hôn hôn người đang thẹn thùng kia, Đoàn Thần Phi cảm thấy có điểm lưu luyến, lần này đi xa, người mà y tối không an tâm chính là hắn.

” Gia…” Mặc kệ là chỉ bị hôn lướt qua, nhưng Mạc Ngôn vẫn rất dễ thẹn thùng đỏ mặt.

” Ân?” Nhìn thấy ánh mắt Mạc Ngôn tràn ngập nhu tình, Đoàn Thần Phi dang rộng vòng tay, đưa hắn ôm vào trong ngực.

” Ngài phải… cẩn thận.” Ánh mắt lo lắng nhìn chằm chằm vào nam nhân cao lớn trước mắt, lần này đi chính là đường xa!

Mạc Ngôn vẫn cảm thấy thật lo lắng, tuy rằng hắn biết Đoàn Thần Phi vì việc buôn bán, không phải là lần đầu tiên xa nhà.

” Ta sẽ cẩn thận…Khi ta quay về liền cưới ngươi.” Đoàn Thần Phi nhợt nhạt nở nụ cười. Đời này kiếp này y cũng không muốn bất cứ nữ nhân nào khác.

Mạc Ngôn một trận tim đập nhanh.

Lời hứa hẹn loại này rất hấp dẫn người khác, cảm giác rất hạnh phúc…Nhưng cũng có cảm giác rất không thật. Hắn thật sự có thể được y yêu thương như vậy sao?

” Đừng nghĩ nhiều… ngủ đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện