Mau Xuyên Hệ Thống: Trăm Phần Trăm Ngọt Sủng

Chương 36: Giáo thảo của ta quá kiêu ngạo (36)



Editor: @Diệp Thanh Thu

Beta: @Aki Re

Về sau, Thẩm Mặc Bạch nhờ sự việc trên diễn đàn, thành công đem Phó Khuynh cột vào bên người, lấy cái danh bảo hộ cho cô an toàn.

Cũng thành công buổi tối dính cô, biến thành 24 giờ đều dán bên người cô.

Trong trường học nữ sinh đừng nói là tìm Phó Khuynh gây phiền toái, ngay cả mặt hai người này cũng chẳng thấy đâu, trước kia thời điểm Phó Khuynh còn ở đây tốt xấu gì còn có thể thường thường thấy được mặt giáo thảo vài lần, mắt nhìn cho đỡ thèm. Hiện tại, cỏ đã bị người ta nhổ tận gốc rồi, trong lòng bọn họ chỉ có thể buồn bực......

Nửa năm sau -- thi đại học.

Mọi người ở đây cho rằng, lần thi đại học này sẽ thấy hai người đường ai nấy đi, âm thầm vui sướng nhưng đến thời điểm... kết quả công bố, Thẩm Mặc Bạch cùng Phó Khuynh song song đứng cùng nhau trong bảng chỉ kém một điểm là được điểm tuyệt đối, đứng đầu cả nước đoạt được danh hiệu Trạng Nguyên trong lần thi đại học năm nay.

Được rồi, nhà người ta đều là học bá*, tùy tiện đến trường, chỉ có nhóm học tra* yêu đương mới có thể bởi vì học trường khác nhau nháo đến mức chia tay.

* học bá "学霸":chăm chỉ học cho nên điểm cao

* học tra "学渣":học cho có, điểm thấp

Nhưng mà, hai năm lại đi qua, vị gia hỏa này vẫn chưa từ bỏ ý định làm ầm ĩ. Hiện tại Thẩm Mặc Bạch không chỉ có danh hiệu tổng tài quốc dân, ngay cả trên mạng giới giải trí đem hắn coi thành ông chồng quốc dân.

Năm ấy hai mươi tuổi coi như đã kế nghiệp tập đoàn, diện mạo tuấn mỹ vô cùng, lại không có gia đình phân tranh, nữ nhân nào mà không muốn gả cho Thẩm Mặc Bạch chứ?

Bởi vậy, mọi người đều đang chờ Thẩm Mặc Bạch quăng Phó Khuynh đi, nhân cơ hội mà chen vào, cứ như vậy, chờ lại chờ, chỉ chớp mắt đã hai năm đi qua, nhưng lại chờ được tin Thẩm Mặc Bạch cầu hôn Phó Khuynh, ngày hôm sau liền lãnh giấy chứng nhận kết hôn, quả là đại tú ân ái.

Theo bản tin nóng, thời điểm hai người học năm ba cao trung, Thẩm Mặc Bạch bởi vì yêu thầm nhà gái liền ăn vạ nhà bọn họ không đi, trụ ở đó tận 5 năm.

Mọi người cũng bởi vậy buông bỏ tâm tư, từ đáy lòng chúc phúc hai người, trái lại còn khuyên bảo những người vẫn chưa từ bỏ ý định, không cần chậm trễ bản thân, sống uổng phí tuổi thanh xuân.

Mà giờ phút này Thẩm Mặc Bạch, cố một đêm tắm nước lạnh, mặt lạnh như tuyết, gương mặt tuấn mỹ mang theo vạn phần khó chịu.

Đã nhiều ngày bởi vì vội tổ chức hôn lễ, cô đều đã nhiều ngày không cùng hắn ái ái.

Nghe được bước chân mang theo tiếng tí tách truyền đến, Thẩm Mặc Bạch lập tức nằm xuống, nửa nhấp môi tái nhợt, một bộ dạng bệnh nặng yêu cầu chiếu cố.

"Sao lại thế này, đang êm đẹp như vậy thế nào lại sinh bệnh?"

Thẩm · phúc hắc · Mặc Bạch mảnh lông mi dài khẽ run, con ngươi liễm diễm nửa nhắm nửa mở, dư quang liếc mặt cô che kín nôn nóng trong lòng, lòng mừng thầm, khóe miệng lặng lẽ gợi lên.

"Rất lạnh a, muốn ôm một cái......" Làm nũng bán manh cầu ôm một cái là thủ pháp hắn tích lũy trong mấy năm nay.

Phó Khuynh rũ xuống đôi mắt, nhìn người trước mặt lớn lên càng thêm tuấn mỹ, bị bệnh càng khiến hắn trở nên nhuyễn manh* hơn, như cừu con mặc sói đến xâu xé, không nhịn được nữa cô liền cúi người nhẹ nhàng dán lên môi hắn.

*nhuyễn manh "软萌": mềm mại, dễ thương, đáng yêu

Thành công lừa hôn, đầu quả tim Thẩm Mặc Bạch run lên, tay mới vòng tới ôm vòng eo thon nhỏ đến mức một tay có thể ôm trọn, đang định có bước tiếp theo, liền nghe được đôi môi mềm mại mở miệng: "Không được nga, Tiểu Bạch bị cảm, sẽ lây bệnh cho em......"

Cô ngay sau đó liền đứng dậy, rời môi hắn, bước chân đi tới cửa, mặt mày cười nói: "Em đi lấy thuốc."

Hừ, ai bảo hắn không coi trọng thân thể của mình.

Thẩm Mặc Bạch: "......" Việc này có tính không, có tính là lấy đá đập chân mình không?

Ngực buồn bực không gì có thể so sánh......

Càng nghĩ càng buồn bực, vừa thút thít khóc vừa hô: "Vợ, mau tới cho anh uống thuốc......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện