Hôn Nhân Sai Lầm

Chương 1



Lại phải đến tận gần một giờ sáng thì chị mới ngủ, tôi cẩn thận bước ra khỏi phòng của chị, đóng cửa lại, khẽ xoa nhẹ lên huyệt thái dương rồi quay về phòng lấy quần áo, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.

Nhưng vừa mở cửa phòng tắm, tôi chợt giật mình: “Anh… anh rể?”

Anh rể Hướng Thiên Phi là một luật sư nổi tiếng trong nước, những vụ kiện anh ấy nhận không có vụ nào là không cãi thắng, thế nên khách hàng tìm đến anh ấy rất nhiều, nhưng thu nhập cao sẽ đi kèm với sự bận rộn, anh ấy thường đến tận mười một mười hai giờ đêm mới về đến nhà.

Năm nay anh chỉ mới ba mươi tuổi, nhưng sự nghiệp đã rất thành đạt, có nhà có xe, mà không phải chỉ một hai cái, vóc dáng cao ráo, đẹp trai hấp dẫn, có học thức, có khí chất, là một chàng trai tốt mà bất kì cô gái nào cũng muốn lấy, bao gồm cả tôi.

Nhưng người có được may mắn ấy đương nhiên chính là chị gái tôi, Uông Ngọc Minh.

Anh rể lúc này cũng đang định đi tắm, anh đã cởi áo, để lộ nửa thân trên, làn da của anh rất trắng nhưng vô cùng rắn rỏi, cơ ngực cơ bụng săn chắc, tôi chỉ mới nhìn thoáng qua mà đã cảm thấy mặt nóng bừng, vội vàng quay người đi: “Em… em xin lỗi, em không biết anh ở trong này…”

Trong phòng ngủ của chị tôi và anh rể có phòng tắm, thế nên phòng tắm này trước nay đều chỉ có tôi sử dụng.

“Là do anh không lên tiếng thôi.” Anh rể cũng bước ra, “Anh vừa về, thấy em đang dỗ Ngọc Minh ngủ nên không muốn làm phiền hai người, sao rồi, cô ấy ngủ chưa?”

“Vừa mới ngủ.”

“Tử Mạt, vất vả cho em rồi, anh phải trả ơn em thật đàng hoàng.” Anh rể bước đến trước mặt tôi, đã khoác áo sơ mi vào, nhưng vẫn chưa cài nút, để lộ ra bộ ngực trắng trẻo nhưng săn chắc.

Tôi thấy ngại nên không dám nhìn anh, tim đập dữ dội, có hơi run: “Không… không có gì, đây là điều em nên làm mà, em chăm sóc cho chị, anh rể trả lương cho em, rõ ràng minh bạch, anh không cần phải nói lời khách sáo.”

Tôi vốn là một bác sĩ khoa huyết học ở bệnh viện, chị gái tôi trong ba năm lấy anh rể thì đã bị sảy thai ba lần, bị thiếu máu rất nghiêm trọng, cơ thể vốn đã không khỏe, lại cộng thêm việc không ngừng sảy thai khiến chị ấy bị cú sốc rất lớn, tâm trạng rất tệ, cần có người chăm sóc.

Anh rể đã mời vài hộ lí về chăm sóc chị, nhưng chị đều không hài lòng mà đuổi đi hết, anh rể hết cách, đành phải thương lượng với tôi, bảo tôi nghỉ việc ở bệnh viện ở nhà chăm sóc chị, anh ấy sẽ trả lương gấp đôi cho tôi.

Chuyện tiền lương gì đó, tôi không bao giờ muốn đòi hỏi anh rể, tôi chỉ cảm thấy tình trạng của chị hiện giờ rất nguy hiểm, hộ lí cũng sẽ không thể nào chăm sóc chu đáo cho chị được, thế nên tôi đã bằng lòng.

Hơn nửa năm nay, tôi thường xuyên qua nhà chị, thế nên số lần gặp mặt anh rể đương nhiên cũng nhiều lên, do thường xuyên bàn chuyện bệnh tình của chị, thời gian trôi đi, cả hai cũng dần trở nên thân thiết hơn.

Hiện giờ thái độ đối xử giữa tôi với anh rể đã không còn câu nệ như lúc đầu nữa, ngược lại, khi nói chuyện với chị gái, do sợ chị ấy phải chịu thêm áp lực tâm lí, tôi lại trở nên cẩn thận hơn.

“Rõ ràng minh bạch?” Anh rể đột nhiên chạm vào cằm tôi, “Tử Mạt, em nhất định phải tính toán rõ ràng với anh như thế sao?”

Tôi giật bắn mình, vội lùi ra sau: “Anh rể, anh làm gì thế? Em… Ý của em là, về chuyện bệnh tình của chị…”

“Ngoài chuyện bệnh tình của Ngọc Minh ra, không lẽ em không còn chuyện gì khác để nói với anh sao?” Anh rể có vẻ rất tức giận.

Tôi hơi ngơ ngác: “Chuyện gì chứ?”

Tôi nghỉ việc đến đây làm đều là vì chăm sóc cho chị, nếu không nói chuyện bệnh tình của chị thì nói gì đây?

Anh rể đưa tay vuốt nhẹ lên mặt tôi rồi nâng cằm tôi lên, hôn mãnh liệt, anh đưa lưỡi lướt lên môi và răng tôi rồi mạnh mẽ tiến vào trong!

Tôi hoàn toàn mụ mị, không thể nghĩ được rằng, anh rể sao lại…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện