Hệ Thống, Chạy Mau~!!!

Chương 19: Giải cứu



Đang lúc Mạc Quân bị quần ẩu đến mau cạn lượng dược phẩm hồi máu thì bỗng nhiên dị biến nảy sinh………bên cạnh cậu nhoáng lên một cái liền xuất hiện một cái Sát thủ, một tay cầm “Qủy ngâm” múa may vài cái liền khiến cho ba tên người chơi đang đánh lén sau lưng hắn bị Game over. Nhìn kỹ người tới là ai sau, Mạc Quân ko khỏi ngạc nhiên hỏi:

[ Nhất tiếu hồng trần ]: Địa ngục Tula??? sao cậu đến đây???

[ Địa ngục Tula ]: Ngang qua……. ngứa mắt—!!!

Tiêu Dật vẫn ít lời như cũ, phun ra vài cái từ đơn, động tác trên tay vẫn ko có chút chần chừ, liên tục gặt hái tánh mạng của những người chơi kia…..máu tươi văng tung tóe lên khuôn mặt ko chút biểu tình, khí thế lăng nhân đúng như tên ID của hắn: Một cái đến từ Địa ngục Tula…!!!

Mặc Quân nghe vậy, im lặng ko nói lời nào……cậu biết loại người như Tiêu Dật là sẽ ko nói dối, mà hắn cũng khinh thường đi nói dối ( thật sao???) cho nên mới cảm thấy phức tạp. Mấy ngày nay, cậu bị đuổi giết khắp nơi, ko ít người nhìn thấy, thậm chí ngay cả những người từng có quen biết cũng chứng kiến…..nhưng có ai là giống như Tiêu Dật như vậy dám đứng ra giúp cậu đâu???

Mặc dù đã từng hưởng tư vị phản bội nên cũng ko thèm để ý nhưng mà bản thân cậu vẫn là rất khó chịu nha~!!! Nay lại gặp phải “tên dở hơi” như Tiêu Dật ko khỏi cảm thấy có chút phức tạp, có chút vui vẻ……..chỉ một chút mà thôi, đừng nghĩ nhiều —!!!

[ Hừ…..lần này mà thoát khỏi, liền đem hắn làm bằng hữu tốt lắm—!!! ] – Mạc Quân ngạo kiều nghĩ.

[ Đinh—-!!! Hoàn thành: 20%. Hảo cảm nhân vật chính hiện tại: 35 – xem như là bạn bè ]

Có Tiêu Dật gia nhập chiến cuộc, sức chiến đấu của hai bên dần đến thế cân bằng: Bên đám người chơi ko thể giết chết Mạc Quân và Tiêu Dật, nhưng đồng thời, bên Tiêu Dật cũng ko thể đột phá vòng vây chạy thoát….!!! Hai bên cứ thế giằng co đến gần một giờ vẫn chưa phân thắng bại.

Mạc Quân nhìn đám người vẫn ngoan cố, người này ngã xuống, người kia tiếp lên, chiến đấu hăng hái mà ko khỏi âm trầm khuôn mặt. Tình thế của cậu hiện giờ quả thật ko được tốt lắm, chẳng những lượng đói khát đã lên đến đỉnh điểm ảnh hưởng đến độ linh hoạt mà ngay cả dược phẩm hồi máu cũng đã đến bình cuối cùng……nếu ko kịp hồi máu, chắc chắn cậu sẽ chết ko nghi ngờ—!!! Tuy chỉ rớt một Level nhưng thật sự là rất ko cam lòng……!!!

[ Shit—!!! cùng lắm thì lão tử thả A Tử, liều chết với tụi bay—!!! lão tử mà chết, tụi bay cũng đừng mong được sống tử tế….!!!] – Mạc Quân oán hận nghĩ, tay đã mở ra khuôn thú cưng, chuẩn bị thả ra A Tử bất cứ lúc nào…!!! Vốn cậu còn định để A Tử làm con bài chưa lật đâu, makeno, chết sống đến nơi rồi ai thèm để ý này đó???

Lúc Mạc Quân đã chuẩn bị liều mạng thì bên tai lại vang lên thanh âm của trò chơi:

” Người chơi [ Địa ngục Tula ] yêu cầu giao dịch 100 bình HP với bạn. Yes/ No???”

Nghe vậy, Mạc Quân ko khỏi hơi sững sờ nhìn đưa lưng về phía cậu chém giết khí thế Tiêu Dật, khẽ mím môi điểm “Yes”.

Dược phẩm đã có, Mạc Quân liền như được hồi sinh, bắt đầu tiếp tục dũng mãnh chém giết….

[ Mật ] [ Địa ngục Tula ]: Ko được…..rất đông…..ko hết. Tìm đường—!!!

[ Mật ] [ Nhất tiếu hồng trần ]: Ý cậu là bảo tôi tìm đường lui??? Người đông quá, giết ko hết???

Tiêu Dật ko nói gì, khẽ gật đầu—!!! Mạc Quân cũng cảm thấy có lý, nhanh chóng dùng kỹ năng “Quan sát” nhìn chằm chằm xung quanh…!!!

[ Mật ] [ Nhất tiếu hồng trần ]: Có, có một chỗ phòng thủ rất lơi lỏng, cách cậu tầm 5 m về hướng 10h.

Tiêu Dật nghe vậy, ko nói hai lời, nhấc kiếm liền xông lên. Mạc Quân cũng bận rộn theo sát phía sau yểm trợ…!!! Mắt thấy nơi đó quả thực chỉ có một người chơi lẻ loi đứng, Tiêu Dật liền dùng kỹ năng Sát thủ, nháy mắt di chuyển đến trước mặt người đó, giơ kiếm cuồng chém.

[ Mật ] [ Địa ngục Tula ]: Theo sát—-!!!

Người kia vừa bị giết xong, vòng tròn liền lộ ra một lỗ hổng, Tiêu Dật nhanh chóng triệu hồi ra thú cưỡi là “Hắc Dực Kỳ Lân” liền nắm lấy Mạc Quân kéo lên ngồi vào lòng mình. Kỳ Lân vỗ cánh một cái, hai người liền nhanh như chớp bay ra ngoài thành…..

Mạc Quân thấy nguy hiểm đã xa dần mới hơi thả lỏng tâm tình, lập tức liền phát hiện mình ngồi vào đằng trước, nhìn từ xa giống như bị Tiêu Dật ôm vào lòng vậy liền ko khỏi có chút ko được tự nhiên vặn vẹo……Tiêu Dật thấy vậy, khẽ nhíu mày vòng một tay lên eo hắn:

[ Địa ngục Tula ]: Ngồi yên—-cao—-té…….!!!

[ Nhất tiếu hồng trần ]:…………( -_-+)…………..

Cậu vẫn là ko quá thói quen kiểu nói chuyện bằng từ đơn của tên này nha~!!! Cao thủ cũng ko nhất thiết phải như thế “ko hiểu thế trần” đi???

Tiêu Dật cho Kỳ Lân hạ cánh ở khu vực quái cấp 50 trở lên, nhíu mày nhìn Mạc Quân, lạnh lùng nói:

[ Địa ngục Tula ]: Luyện…..quá yếu—!!!

[ Ah~ lần này mình nghe hiểu, là đang chê lão tử quá yếu cần luyện cấp thêm sao??? Vẫn là ko nghe hiểu thì hơn nha~!!! ] – Mạc Quân nghiến răng nghiến lợi nhìn đã Level 72 Tiêu Dật. Nốc vào mấy bình hồi máu liền vác vũ khí xông vào đám quái, chém quái cho hả giận đi…!!!

[ Địa ngục Tula ]: Yếu……..ko trả thù—!!!

Nghe vậy, đang chém giết hăng say Mạc Quân ko khỏi khựng người lại, quay đầu nhìn Tiêu Dật cười đến tà mị:

[ Nhất tiếu hồng trần ]: Ha~ tất nhiên rồi, thù này là nhất định phải trả, tên công tử nhà giàu đó ko thoát được đâu —!!!

Và thế là hai người bắt đầu thời gian cùng luyện cấp chung……..Tiêu Dật phụ trách dụ quái, Mạc Quân chém quái, chém sạch mấy đợt quái liền xuất hiện Boss, Tiêu Dật và Mạc Quân lại hợp lực chém Boss, vật phẩm rơi ra toàn chảy vô túi Mạc Quân…….bởi vì là bạn tốt cùng chém quái sẽ được tăng thêm 20% Exp nên cả Tiêu Dật và Mạc Quân đều rất nhanh thắng cấp vèo vèo…!!! Tiêu Dật Level 80, Mạc Quân Level 75, quả thật là so với đi hỏa tiễn còn nhanh…!!!

Trải qua mấy ngày này ở chung, Mạc Quân càng hiểu biết thêm về trình độ thao tác và lực công kích biến thái của Tiêu Dật…..chịu thôi, bởi vì Võng du cũng là dựa trên cơ năng bẩm sinh của cơ thể người chơi để mà xác định số liệu nên thân là một cái vận động toàn năng Tiêu Dật có các chỉ số biến thái cũng là điều tất nhiên thôi…!!! chưa kể hắn còn được thêm thành nhờ số điểm “bán nhan sắc” để đổi lấy nữa chứ—!!!

Hai người ở chung khá là hài hòa, đa số thời gian đều là Mạc Quân nói, Tiêu Dật nghe, ngẫu nhiên đáp lại bằng vài từ đơn…..Mạc Quân tỏ vẻ: Nghe riết ngươi liền thành thói quen—!!! cho nên bây giờ cậu đã có thể hoàn toàn lý giải thông điệp mà Tiêu Dật cần nói mà ko cần hỏi lại…..thật là một sự tiến bộ ko nhỏ nha~!!!

[ Hảo cảm của nhân vật chính hiện tại: 50% – Bạn tốt ] – Tiêu Dật nghe thông báo của Hệ thống, cảm thấy rất hài lòng với thành quả của mình mấy tuần nay. Nhìn về phía vẫn đang chém quái hăng say Mạc Quân, đứng lên nói:

[ Địa ngục Tula ]: Nhất tiếu……Offline……3 ngày —!!!

[ Nhất tiếu hồng trần ]: Hm??? trùng hợp như vậy? tôi cũng sắp phải Offline 3 ngày để thi đây—!!! chẳng lẽ tôi với cậu là cùng trường???

Mạc Quân nghe vậy, tạm dừng đánh quái, quay đầu lại hỏi Tiêu Dật…….

[ Địa ngục Tula ]: Ko cùng—!!!

[ Nhất tiếu hồng trần ]: Cũng phải ha, nếu là cùng trường, ko lí nào tôi lại ko biết cậu được…!!!

Mạc Quân gật gù, tuy là gương mặt của Tula rất bình thường nhưng cậu chính là cảm thấy người này nếu đã gặp một lần thì nhất định là ko thể quên được….!!! Ko hiểu tại sao, chính là cảm giác…!!!

Tiêu Dật thấy chào cũng đã chào xong, ko nói thêm lời nào nữa, gọn gàng Offline đi—!!! Mạc Quân nhìn nhìn một chút thời gian, thấy vẫn còn sớm liền tiếp tục quay lại chém quái kiếm thêm chút điểm kinh nghiệm.

[ Xa ][ Lưới nhân ngư phủ ]: Tiểu Quân, đang ở đâu thế??? Ko sao chứ??? Tui mới có mấy ngày bận việc ko lên mà vừa lên đã nghe tin ông bị vây giết là sao??? Có gì phải nói cho anh em biết chứ???

Mạc Quân thấy là ID của Đồng An – một tên trong đám bạn cùng phòng của mình liền ko khỏi mỉm cười. Kiếp trước cậu liền bởi vì bọn họ cấp bậc quá thấp mà ko thèm cùng kề vai sát cánh, bỏ đi tìm mấy người chơi Level cao khác để mà xưng huynh gọi đệ, cũng chính là cái đám huynh đệ đã phản bội cậu đấy…….cuối cùng, mấy người bạn cùng phòng này thế nhưng vẫn bênh vực cậu khiến cho bản thân mình cũng bị ép xóa nick. Cậu thật sự nợ bọn họ rất nhiều…..rất nhiều —-!!!

[ Xa ][ Nhất tiếu hồng trần ]: Ko có gì…..đã thoát an toàn, thậm chí ko mất một cọng lông—!!! đám đó còn chưa đủ trình độ để vây giết được lão tử đâu—!!! Bây giờ lão tử đang chém quái ở ngoài bìa rừng ” Sâm lâm u linh “, ở đây quái mạnh lắm, ông vẫn là đừng đến thì hơn–!!!

[ Xa ] [ Lưới nhân ngư phủ ]: Chu choa…..cứ chảnh đi—!!! mà nghe nói quái ở đó cấp cao lắm mà, ông bây giờ cấp mấy rồi???

[ Xa ] [ Nhất tiếu hồng trần ]: Ko biết mở khuôn bạn tốt ra xem sao??? hay mở Bảng đại thần cũng được, tên lão tử đứng chần dần ở đó đó—!!!

[ Xa ] [ Lưới nhân ngư phủ ]: Má ơi, ông thế nhưng đứng thứ ba trên Bảng đại thần á??? Chỉ sau hai cái tên biến thái giấu tên nào đó thôi —!!! thật là ko tin nổi nha~!!! Đại thần, dắt tiểu nhân đi với được ko???

[ Xa ] [ Nhất tiếu hồng trần ]: Hừ……ta cho phép nhà ngươi đi theo sau mông ta đó–!!! À…..để thi xong, kêu cả Triệu lâm với Hạ Quy Linh đi luôn, lão tử kéo một đám đi luyện cấp—!!!

[ Xa ] [ Lưới nhân ngư phủ ]: Ah~ yêu ông chết mất—!!! nhớ đấy nhé, tui đi làm nhiệm vụ đây —!!!

Mạc Quân vừa tiễn bước Đồng An liền chạy nhanh mở Bảng đại thần ra…….cậu cứ tưởng mình chỉ đứng sau Tula thôi chứ, ai dè thế nhưng lại nhảy ra thêm một tên biến thái nữa là sao??? Lại che dấu tên, tưởng mình là thần bí cao thủ chắc??? Hừ……cậu mới ko thừa nhận là đang ghen tỵ đâu —!!!





Mặc cho bên kia Mạc Quân là như thế nào rối rắm, bên này Tiêu Dật đã ra khỏi khoang trò chơi, tắm rửa sạch sẽ, đang ngồi ăn bữa sáng đâu—!!!

_ Anh hai, hiếm lắm mới thấy anh chịu rời trò chơi ra ăn sáng đó nha—!!! – từ trên cầu tháng truyền xuống giọng một cô gái. Tiêu Dật nghe vậy, ko khỏi ngước lên nhìn……thầm than: yêu nghiệt nha~!!!

Đây là sự kết hợp giữa thanh thuần và yêu mị đi—!!! Ngũ quan tinh xảo, yêu mị tới mức tận cùng, thảo nào sau này là một trong số những lão bà được Mạc Quân cưng chiều nhất đâu…..

Đặc biệt là đôi mắt hẹp dài, đuôi mắt hơi hơi nhếch lên,  phong tình vạn chủng, cố tình đôi con ngươi lại trong veo như hồ nước, tinh khiết tựa đứa trẻ ko hiểu hồng trần, yêu mị kết hợp với tinh thuần chẳng những ko hiển đột ngột mà lại phá lệ hài hoà, càng thêm hoặc nhân. Thân hình đầy đặn, trước độn sau kiều cộng thêm bộ váy đỏ rất ư là sexy, ai mà ko đổ trước cô nàng này, trăm phần trăm là gay. Trong đó cũng có hắn—( -_-)—!!!

Ko chỉ thế, hàng này còn rất xảo quyệt, tinh quái….điển hình là một cái bề ngoài Thiên sứ, bên trong Ác ma nha~!!! ai mà bị biểu tượng bên ngoài của cô nàng này mê hoặc, chắc chắn chết như thế nào cũng ko biết—!!!

Tiêu Dật ánh mắt hơi nhu hòa chút, gật gật đầu chào buổi sáng sau liền cúi đầu tiếp tục ăn đi—!!! Tiêu Diễm Chi cũng đã thói quen tính cách lạnh nhạt của Tiêu Dật, nhún nhún vai đi đến trên bàn, cầm ly sữa uống một hớp liền cầm giỏ đi học rồi……lúc đi, còn ko quên quay lại gọi với vào:

_ Anh hai, anh đã hứa là nếu lần này em thi tốt sẽ mua cho em một cái khoang trò chơi giống của anh đó nha~!!! Anh hai nhớ phải giữ lời đó…!!!

_ Biết—!!! – Tiêu Dật gật đầu, hơi trầm ngâm.

Vậy là lúc Tiêu Diễm Chi gặp được Mạc Quân cũng sắp tới rồi—!!! đa số lão bà của cái tên Hồ ly đó đều là loại ” nhất kiến chung tình” nha~!!! tuy là hắn đã chặn ngang lần gặp đầu tiên của Thấm Lạc Mai và Mạc Quân nhưng Hệ thống vẫn chưa thông báo loại bỏ cô nàng thành công nghĩa là cô nàng này vẫn còn chưa từ bỏ ý định muốn tiếp cận tên Hồ ly kia….!!! có lẽ phải đọc kỹ kịch bản một chút, nghĩ ra một chiến lược cụ thể mới được —!!!

Nghĩ là làm, Tiêu Dật ăn xong bữa sáng, lại chạy bộ gần 10 cây số sau liền về phòng, đóng cửa nghiên cứu kỹ càng kịch bản đi —!!!





_ Alo, Tiêu Dật sao??? hiếm lắm mới có lúc cậu chủ động gọi cho cô như thế này nha~!!! Cái thằng nhóc vô tình này —!!!

Tiêu Dật nghe vậy, ko dấu vết gào thét: [ Uy, là cô giáo đúng vậy đi??? Ko cần phải nũng nịu như là bạn gái đồng dạng có được hay ko vậy trời—!!! ]

_ Vâng, hôm nay Diễm Chi thi, em muốn làm giám khảo—!!! – nói chuyện với người lớn, Tiêu Dật vẫn là nói đầy đủ một chút, mắc công người ta lại tưởng hắn là tên ko học vấn nữa thì toi—!!!

_ Hm??? wao wao…..chuyện lạ nha—!!! Mấy lần trước lão nương cầu xin cậu đi chấm thi mấy lần, lần nào cậu cũng một câu ” Không rảnh ” xong việc, hôm nay lại hăng hái như vậy??? Có chuyện gì mờ ám đây??? Hay là đi xem Diễm Chi thi là chuyện phụ, chấm cô nàng nào rồi mới là chuyện chính???

_ ………đúng 8h em sẽ đến ……….!!! – nói xong Tiêu Dật liền ko đợi bà cô kia nói thêm gì nữa, nhanh tay cúp máy cái “rụp”, Thế giới yên tĩnh—!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện