Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 145: Phiên ngoại 9 (Hoàn toàn văn)



Thời gian: Tô Cẩm Lê ra mắt bảy năm.

Hàng năm sẽ tổ chức liên hoan phim truyền hình toàn quốc để bình chọn những bộ phim truyền hình ăn khách trong năm và trao giải cho các tác phẩm, diễn viên xuất sắc.

Trong bộ phim trước đây của Tô Cẩm Lê, kỹ thuật diễn cũng coi như là đáng giá thưởng thức, nhưng mấy năm sau lại không nhận thêm bộ phim nào, làm không ít fans cảm thấy tiếc hận.

Cuối cùng ở năm thứ năm, sau khi Tô Cẩm Lê lắng đọng lại một thời gian, lại nhận một bộ phim truyền hình.

Bộ phim truyền hình gần như được thiết kế riêng cho Tô Cẩm Lê, rất phù hợp để Tô Cẩm Lê tới diễn, kịch bản tràn đầy năng lượng tích cực, rất nhiều chuyện xưa cũng đủ khắc cốt minh tâm.

Sau khi Tô Cẩm Lê ra mắt, đúng là trở thành nhân vật phong vân, các loại tin tức, khen chê không đồng nhất.

Nhưng trong mấy năm nay cậu đều không có tai tiếng gì, cũng không có tin tức tiêu cực nào, đánh giá của cậu cũng ngày càng tốt hơn.

Sau khi bộ phim truyền hình này ra mắt, danh tiếng diễn xuất kém cỏi của Tô Cẩm Lê cuối cùng cũng không còn nữa.

Tô Cẩm Lê có ngộ tính, cũng đủ nỗ lực, sẵn sàng suy ngẫm và nỗ lực cải thiện bản thân.

Lúc trước nhân sinh lịch duyệt không đủ, đối mặt màn ảnh cũng có chút khẩn trương, ngay từ đầu đã diễn những cảnh cường độ cao nên không theo kịp tiến độ.

Lắng đọng lại mấy năm nay, Tô Cẩm Lê cuối cùng cũng cảm thấy mình có thể làm được.

Cậu đã trải qua những thăng trầm, còn thể nghiệm được cái gì là thế gian trăm thái, có tình bạn, có tình thân, có tình yêu, nhiều lịch duyệt, cuối cùng cậu cũng dám tiếp diễn.

Cuối cùng cậu cũng có tác phẩm phim truyền hình.

Vì vậy lần này cậu cũng đến tham gia lễ trao giải.

Thí sinh đã từng tham gia tuyển tú, hiện giờ đều đã phát triển nhiều năm, trong đó Trương Thải Ni cũng phát triển không tồi.

Nhắc mới nhớ, trải nghiệm của Trương Thải Ni cũng rất truyền kỳ.

Trương Thải Ni ra mắt năm thứ hai liền truyền ra tai tiếng, bị quay lén khi thân mật với nam diễn viên chính trong phim mới.

Sau lại hai người dứt khoát thừa nhận, cũng bởi vì CP thực làm bộ phim phát hỏa một phen, sự nghiệp Trương Thải Ni đi lên đường dốc.

Nhưng nam nghệ sĩ là tra nam, ngoại tình.

Trương Thải Ni ở bên anh ta được ba năm thì cô chia tay bạn trai, lúc đó Tô Cẩm Lê vừa mới tham gia nghi thức khởi động máy, trên Weibo đủ loại phiên bản.

Nhưng Tô Cẩm Lê tín nhiệm Trương Thải Ni, ủng hộTrương Thải Ni, thành viên khác trong nhóm cũng giúp Trương Thải Ni, bị fans nhà trai chế giễu vì “ôm cả nhóm”.

Nhưng Tô Cẩm Lê bớt thời giờ ẩn thân đi chụp lén một lần, chụp chứng cứ nhà trai ngoại tình, cốt truyện cứ vậy xoay ngược lại.

Vì chuyện này, Trương Thải Ni còn cố ý mời bọn họ uống rượu, ngày đó mọi người đều uống rất nhiều, Thường Tư Âm đột nhiên nói với Tô Cẩm Lê: “Cậu biết không, lúc tuyển tú tôi từng đố kỵ với cậu.”

Tô Cẩm Lê không rõ nguyên do, nhưng mà Thường Tư Âm say, nói chuyện lộn xộn, rốt cuộc nói không rõ cái gì.

Sau đó Tô Cẩm Lê mới biết được, Thường Tư Âm từ sớm đã thích Trương Thải Ni.

Đúng là chuyện không ai tưởng được.

Thường Tư Âm nhát người, lúc tuyển tú chọn nhạc từng hợp tác với Trương Thải Ni, còn giả vờ như không có gì, Trương Thải Ni bị tra nam làm tổn thương cậu mới dám đứng ra.

Hiện tại, Trương Thải Ni cùng Thường Tư Âm ở bên nhau, đã kết giao ba tháng, nhưng trước mắt còn chưa công khai.

Lúc này đây lễ trao giải, Trương Thải Ni không có tác phẩm nào nhưng cô cũng đóng vai trò là người dẫn chương trình, giữa đường trêu chọc các vị minh tinh để xoa dịu bầu không khí.

Trương Thải Ni cầm microphone nhìn dưới đài, bắt đầu trêu chọc bạn mình.

“Tôi từng xem video các lễ trao giải, thường có cảnh nam nghệ sĩ và nữ nghệ sĩ có mối quan hệ rất tốt. Trong lúc tham dự, nam nghệ sĩ đã giúp nữ nghệ sĩ vén váy. Tuy nhiên, kiểu việc này lại căn bản không có với tôi!” Trương Thải Ni bắt đầu lên án.

“Ngay lúc vào bàn vừa rồi, tôi gặp Tô Cẩm Lê cùng nhóm Giang Hồ Cứu Cấp, bọn họ nhìn thấy tôi rất vui vẻ, bạn bè cũ, hơn bảy năm rồi! Họ cùng nhau đi về phía tôi , hơn nữa chú ý hôm nay tôi ăn mặc như vậy còn mang giày cao gót, đến so sánh chiều cao với tôi, so xong tất cả đều đi rồi…… Toàn! Bộ! Đều! Đi!!”

Vừa dứt lời, toàn trường cười ầm lên.

Trương Thải Ni còn ở trên đài hỏi: “Mấy người thật sự coi tôi thành anh em sao? Mấy người độc thân nhiều năm như vậy là có lý do biết không?”

Trương Thải Ni nói xong, lại tạm dừng một chút, chỉ vào Tô Cẩm Lê dưới đài hỏi: “Nhưng mà, Tô Cẩm Lê, đối tượng của cậu rốt cuộc là ai?”

Tô Cẩm Lê chú ý thấy mặt mình xuất hiện trên màn hình lớn, chỉ có thể cười mà không trả lời.

Chờ Trương Thải Ni nói xong xuống đài, lại thấy nhóm Giang Hồ Cứu Cấp bốn người toàn bộ lên đi đỡ Trương Thải Ni.

Phạm Thiên Đình bởi vì không tham diễn phim ảnh, cũng không ở hiện trường.

Bốn người mỗi người một góc, xách váy Trương Thải Ni, thật giống như nâng kiệu hoa mà đưa Trương Thải Ni xuống đài.

Trương Thải Ni thậm chí không thể đi được nữa, cô ấy cười như một con vịt sắp bị giết, “cạc cạc” suốt.

Cảnh tượng này được định sẵn sẽ trở thành hình ảnh đứng đầu trong ngày.

Những người này đã từng là đối thủ, lúc này quan hệ thật sự đều cực kì tốt.

Giải thưởng hôm nay khá đặc biệt.

Bộ phim này của Tô Cẩm Lê, có một vai phụ là chị gái Tô Cẩm Lê.

Vai diễn này không ngờ lại do Thẩm Thừa đóng vai khách mời, toàn bộ phim mặc nữ trang, lại có người lồ ng tiếng nên không có chút sơ hở nào.

Đại ảnh đế tới diễn một vai phụ, kỹ thuật diễn tất nhiên nói không nên lời, còn bởi vì thế vai này mà thành đề tài nóng nhất, Thẩm Thành nghịch thiên hoá trang nữ, lai khiến mọi người rất thích.

Nhưng mà lần này tựa như đùa, Thẩm Thành thế mà lại được đề cử nữ phụ xuất sắc nhất.

Mọi người đều cảm thấy lần này lễ trao giải giỡn chơi, làm người không nghĩ tới chính là, lần này nữ phụ xuất sắc nhất đúng là Thẩm Thành.

Tuyên bố xong, toàn trường sôi trào.

Tô Cẩm Lê cũng choáng váng, ngay sau đó cười như điên, chúc mừng ôm Thẩm Thành, lại bị Thẩm Thành ghét bỏ.

Thẩm Thành lên sân khấu, còn cảm thấy đây là một phần giỡn chơi.

“Có thật là tôi không? Cả bộ phim tôi chỉ có 27 phút thôi.”  Thẩm Thành hỏi.

Lúc trước anh cũng là vì suất diễn ít mới nhận.

“Đúng là anh, 27 phút của anh thật sự là mới mẻ trong trí nhớ của mọi người.” Người trao giải nói.

Lúc Thẩm Thành nhận cúp còn cảm thấy hơi buồn cười, dở khóc dở cười mà cầm cúp, cùng người nhỏ trên cúp nhìn nhau, hồi lâu không nói gì, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười nói: “Cảm ơn sự yêu mến của các bạn, tôi…tôi sẽ cố gắng giành giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất vào năm tới.”

Nói xong câu này, toàn trường sôi trào.

“Nhiều người tò mò, tại sao anh có thể nắm bắt tốt đặc điểm của phụ nữ như vậy và diễn xuất của anh lại không hề trái ngược chút nào?” Người trao giải hỏi.

“Thật ra tôi thường mặc quần áo phụ nữ đi ra ngoài để không bị phát hiện.” Thẩm Thành thành thật trả lời.

“Thiệt hay giả?”

“Đúng vậy, lúc đầu tôi nghĩ nhiều bộ quần áo của phụ nữ trông đẹp, và tôi nghĩ mình cũng có thể mặc chúng đẹp. Sự thật chứng minh, thật sự đẹp.”

“Vậy là anh đang tự giải thoát mình trong bộ phim này à?”

“Không, tôi cảm thấy như đang thực sự giải phóng bản thân, bộ phim mới của tôi…” Thẩm Thành bắt đầu điên cuồng pr bộ phim mới của mình, cuối cùng bị người dẫn chương trình cắt ngang trước khi rời khỏi sân khấu.

Đến lúc trao giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, người dẫn chương trình và người trao giải cố ý cố lộng huyền hư một thời gian, cuối cùng công bố tên: “Người đó chính là…… Tô Cẩm Lê!”

Tô Cẩm Lê sửng sốt một lúc, sau đó đứng dậy ôm lấy người xung quanh rồi bước lên sân khấu, đứng trên sân khấu, khoảnh khắc chạm vào chiếc cúp, cậu cảm thấy choáng ngợp.

Cậu nhìn thấy những gương mặt quen thuộc lần lượt xuất hiện trên màn hình lớn, cuối cùng là nụ cười ấm áp của An Tử Yến.

“Ban đầu nhận kịch bản này, tôi rất thấp thỏm, bởi vì bộ phim đầu tiên bị tôi làm đến rối tinh rối mù. Khi đó, là… ừm… Là An đại ca cố ý đẩy bộ phim của mình tới phụ đạo cho tôi. Bộ phim này cũng như thế, anh tôi rất lo lắng, không tiếc giả nữ ra trận, tự mình tới đoàn phim trợ giúp tôi, An đại ca cũng cho tôi rất nhiều sự giúp đỡ và lời khuyên hữu ích.”

Tô Cẩm Lê suy nghĩ một lúc rồi nói thêm: “Đúng vậy, còn có chị Vưu Lạp, Bộ phim đề tài quân sự của chị ấy đã đạt được doanh thu phòng vé là 5 tỷ, cách đây không lâu chị ấy cũng đã giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Cũng sẵn sàng gọi điện cho tôi cả đêm để nói cho tôi biết ý kiến ​​của cô ấy, chúc cô ấy với anh Hồ bách niên hảo hợp và em bé khỏe mạnh.”

Nói xong cậu nhận ra mình đã lạc đề nên vội quay lại chủ đề.

“Bảy năm trước tôi tham gia tuyển tú, rất nhiều trong số đó tôi không hiểu và cũng không biết nhiều, tôi cũng cảm thấy mình chưa đủ giỏi, cuối cùng đã giành được vị trí thứ nhất. Sau lại gia nhập nhóm, Các bài hát của chúng tôi được fan xếp hạng, khiến chúng tôi nhiều lần giành được giải thưởng lớn, luôn đứng đầu các bảng xếp hạng âm nhạc Phong Vân, Nhóm của chúng tôi đã trải qua bảy năm vững vàng. Giờ đây, khi lại giành được giải thưởng, tôi sẽ không thiếu tự tin, bởi vì tôi đã nỗ lực, cũng đủ tự tin, tôi có đủ khả năng.”

Cậu nhìn vào camera, trịnh trọng nói: “Xin chào mọi người, tôi là Tô Cẩm Lê, thành viên của nhóm Giang Hồ Cứu Cấp, đã trải qua bảy năm trưởng thành, tôi hy vọng mình đã trở thành như mọi người mong muốn. Cảm ơn tất cả fans, cảm ơn mọi người.”

Sau lễ trao giải, các thành viên trong nhóm cùng nhau rời khỏi hiện trường.

Chung quanh còn có fans bọn họ đang chờ đợi, Tô Cẩm Lê không chút do dự bước tới ký tặng fan.

Trong số đó có một chàng trai trẻ đẹp trai, đôi mắt lấp lánh khi nhìn thấy Tô Cẩm Lê, cậu ta nói với Tô Cẩm Lê: “Tôi rất thích cậu, tôi hy vọng sau này tôi có thể trở thành một nghệ sĩ như cậu.”

“Vậy cậu cố lên nhé!” Tô Cẩm Lê mỉm cười cổ vũ.

“Có thể ký tên cho tôi không?”

“Có thể, cậu tên là gì.” Đây là ý có thể ghi thêm TO. ( to: tặng ai, to Mễ Nhạc)

Thiếu niên hưng phấn trả lời: “Tôi là Mễ Nhạc.”

Mễ Nhạc trong mỗi ngày đều mơ thấy đối thủ một mất một còn thả thính tôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện